Hắn mở cửa đi ra phòng khách. Hiện tại nó đã say giấc nồng hèn gì nó có giận ai thì cũng chả bị thiệt thòi gì. Nơi nào cũng ngủ được dù là một mình, xung quanh tối thui cũng không sợ. Đến hết nói nổi nó, giả vờ mộng du hay thật, lại biết nhân cơ hội tránh mặt hắn.
Bế nó lên, nó cựa quậy, chân đá vào khoảng không trung vô định, tay quờ quạng mọi thứ.
Bế nó về phòng đặt lên giường, hắn để nó gối đầu lên tay mình. Nó cũng rất tự nhiên choàng tay ôm cổ hắn, chân gác ngang hông hắn, chẹp miệng vài cái rồi ngủ tiếp.
Hắn phì cười, dụi đầu vào mái tóc nó dần dần chìm vào giấc ngủ.
~~~~~~~~
Sáng sớm, nó thức dậy, định vươn vai nhưng sao không được vậy nè. Có cái gì đang đè nó mà mềm mềm, lại ấm nữa.
Mà sao lưng chẳng đau tí nào. Nó nhớ tối qua mình đã ngủ ở sofa mà, chuyện gì đang xảy ra vậy. Nó cố nhắm mắt hồi tưởng lại chuyện tối qua và nhận ra có gì không đúng. Mở mắt nhìn xem tình hình xung quanh thì phát hiện bản thân đang nằm trong phòng, kế bên là hắn.
Nó lập tức hú hồn hú vía, định chuồn đi nhưng đúng lúc này hắn mở mắt ra nhìn nó chằm chằm, tay còn ôm chặt nó không buông.
Chuyện hôm qua nó vẫn còn để bụng. Vốn dĩ lúc bị hắn quát, nó định mở miệng xin hắn tha lỗi nhưng chưa kịp thì đã bị hắn cho ba phát vào mông. Lời xin tha lỗi cũng nuốt ngược vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-em-song-sinh-ho-ha/2609353/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.