Cuối cùng, quản lý đến giải quyết sự việc, sa thải ngay gã huấn luyện viên kia và miễn toàn bộ phí huấn luyện cá nhân cho Hứa Tiểu Mễ.
Cô ấy bước ra cùng tôi, vẻ mặt còn sợ hãi, khóe mắt đỏ hoe.
“Đây là lần đầu em tập với huấn luyện viên riêng. Lúc nãy em đã thấy khó chịu, nhưng anh ta bảo ai cũng vậy, bảo em đừng ngại. Nếu không có chị, chắc em…”
Hứa Tiểu Mễ hít sâu một hơi, ánh mắt ánh lên vẻ kiên cường trở lại rồi nở nụ cười.
“Nhưng mà, chị ơi, cú đá của chị thật quá ngầu. Tối nay chị có rảnh không? Chị giúp em tiết kiệm tiền huấn luyện, để em mời chị bữa ăn nhé!”
Tôi vốn cũng muốn làm quen với cô ấy, nên gật đầu đồng ý.
Ai ngờ, khi Hứa Tiểu Mễ dẫn tôi vào một nhà hàng sáu sao và rút ra chiếc thẻ đen để thanh toán, tôi vẫn không khỏi ngỡ ngàng.
“Thật ra, không cần thiết phải tốn kém thế này đâu.”
“Cần chứ, chị là ân nhân của em mà.”
Nói rồi cô ấy quay số gọi điện, đầu bên kia chắc là Trâu Dục, giọng cô ấy ngọt ngào vang lên.
“Anh yêu à, tối nay em đi ăn với chị em, không đi cùng anh được đâu.”
Không rõ bên kia nói gì, Hứa Tiểu Mễ mỉm cười hạnh phúc.
“Em biết rồi, em cũng yêu anh mà.”
Cô ấy gác máy, nhìn tôi chớp chớp mắt.
Tôi hỏi với giọng giả vờ ngạc nhiên: "Bạn trai em đấy à?”
Hứa Tiểu Mễ gật đầu.
Tôi khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-em-cua-toi-dang-gia-bac-ty/3739291/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.