''Ấn đi, ấn đi nhanh lên... ''
''Sang trái một chút, không sang phải''
'' Đúng rồi, sắp được rồi''
''Haizzz, lại trượt, nãy giờ chơi cũng được chục lần rồi đấy sao vẫn không được con nào.'' Tôi buồn bã nhìn bạn than thở.
Huỳnh Phương Nghi lúc này lửa đã lan đến đỉnh đầu, tức giận chỉ vào máy gắp thú bông, ''Theo như những gì tao thấy và những phân tích, suy luận sắc bén từ nãy giờ của tao thì nguyên nhân chỉ có một, đó là tại cái máy này''
''Đúng'' Vy Lam và Hương Chi đồng thanh.
''Vậy bây giờ thế nào?'' Vy Lam hỏi.
''Giờ chúng mày tiếp tục nghiên cứu đi tao mua đồ ăn, hò hét nãy giờ cũng mệt rồi''. Tôi xua tay xoay người đi về phía thang máy, vừa đi vừa trả lời tin nhắn mới gửi đến.
Tôi ấn tầng một để xuống siêu thị. Đi được một nửa thì bỗng nhiên thang máy dừng lại.
Có chuyện gì thế này?
Chờ một lúc không thấy cửa thang máy mở, cũng không có ai đi vào tôi cảm thấy có chút kì lạ.
Sao không di chuyển nữa?
Tôi cố gắng ấn nút tầng một mà nó vẫn không có động tĩnh gì.
Làm sao đây? Hình như thang máy gặp trục trặc.
Tôi lần đầu gặp phải chuyện như thế này, giờ phải làm sao đây?
Bố mẹ ơi... cứu con với...
Bất động suy nghĩ miên man một hồi, chợt nhớ đến điện thoại trong tay, tôi vội vàng gọi cho tụi bạn của mình. Sau bao nhiêu lần gọi cũng chỉ có duy nhất một người trả lời tôi.
Chị tổng đài yêu quý bây giờ em không muốn nói chuyện với chị đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-duoc-phep-yeu-anh/94653/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.