Từ công ty đi ra, Hề Phán đã thấy xe của Nguyên Hoành Viễn.
"Không sao, vừa rồi có chút việc làm trễ nải."
"Em không cần khách sáo với anh như thế, anh chờ em được mà." Đuôi mày của Nguyên Hoành Viễn hiện lên ý cười, "Đi thôi, hôm nay anh dẫn em tới một cửa tiệm."
"Cái gì?"
"Nghe nói là một chỗ mới mở bán canh cá*, đi nếm thử."
*Hay còn gọi là món Shui zhu yu, đặc sản của tỉnh Tứ Xuyên, Shui zhu yu có nghĩa là cá nấu trong nước, tuy nhiên khi thưởng thức món này thì bạn sẽ nhận ra phần nước dùng này không hẳn là nước mà thực chất lại được sử dụng rất nhiều dầu thực vật.
Hề Phán gật đầu.
Nguyên Hoành Viễn định trả lời thì đột nhiên nhớ tới một chuyện: "Phán Phán, có một chuyện anh nghĩ vẫn nên sớm nói với em một tiếng... Buổi tối hôm qua lúc chúng ta gọi điện thoại, bị mẹ của anh nghe được, cho nên bà ấy đã biết sự tồn tại của em."
Hề Phán ngây người, "À..."
"Nhưng mà em cứ yên tâm, anh đã giải thích rõ, biết anh theo đuổi em thì bà ấy rất vui vẻ, bởi vì trước đó hai người cũng đã gặp mặt nên bà ấy rất thích em."
Nguyên Hoành Viễn nóng lòng, "Thật ra anh cũng rất hi vọng, có thể sớm một chút đưa em tới giới thiệu cho người nhà của anh, không phải trên danh nghĩa đóng giả như lúc trước."
Hề Phán chỉ cười cười, không trả lời.
-
Sáng ngày thứ hai, là cuộc họp thường kỳ của phòng thiết kế.
Vừa đúng chín giờ rưỡi, trong phòng họp có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dung-tung-minh-em/221385/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.