Editor: Tiểu Băng
Beta: Tử Hy
Hề Phán thấy anh không đáp lại, liền muốn rời khỏi, Cố Viễn Triệt lại gọi cô lần nữa: "Em còn muốn đi ra ngoài à?"
"Ừm."
"Em muốn đi đâu?" Anh vẫn không từ bỏ.
"..." Trong nháy mắt Hề Phán lại muốn quay đầu bước đi.
Nhiều người lo chuyện bao đồng như vậy, đổi lại trong quá khứ khả năng cô đã sớm mắng người.
Thế nhưng Cố Viễn Triệt... dáng vẻ bây giờ lại như có bệnh.
Cô quay đầu nhìn anh, bình thản nói: "Tôi tới cửa hàng tiện lợi, anh còn muốn hỏi gì không?"
Anh mở miệng, "Anh đi cùng với em, vừa lúc muốn mua một ít đồ ăn."
Anh không đợi cô đồng ý, cất bước đi về phía cửa hàng tiện lợi, Hề Phán cũng chỉ đành đi theo.
Hai người một trước một sau, từ đầu đến cuối không ai bắt chuyện với ai.
Bỗng nhiên Hề Phán nhớ tới đoạn thời gian cao trung, lúc cô theo đuổi Cố Viễn Triệt, mỗi ngày tan học đều sẽ đi đến cửa lớp chặn đường anh, cũng rất thích hành động như thế này.
Đi theo phía sau anh, ngắm thân ảnh gầy gò mà thẳng tắp khi mặc đồng phục của anh.
Bước chân anh rất nhanh, cô luôn luôn không theo kịp, bình thường mới tới cầu thang, bóng dáng của anh đã biến mất.
Về sau Hề Phán thường xuyên nằm mơ, cô một mực chạy theo bóng lưng của anh, lại vĩnh viễn không nhìn thấy anh quay đầu.
Hồi ức đã qua, đến cửa hàng tiện lợi. Bước chân người đàn ông ngừng lại, để Hề Phán đi vào trong trước.
Anh ở sau lưng cô.
Đến khu thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dung-tung-minh-em/221381/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.