Editor: Tử Hy
Khoảnh khắc Cố Viễn Triệt cầm tay mình, Hề Phán cảm giác dường như có dòng điện chạy xẹt qua khiến tim cô đập lên thình thịch.
Cô được anh dắt đi vào, đến lúc khôi phục lại tinh thần thì liền tìm cách tránh đi bàn tay anh, "Này..."
Cố Viễn Triệt không có buông tay mà chỉ chuyển ánh mắt sang nhàn nhạt quét cô một cái rồi nói với âm lượng đủ cho hai người họ nghe được: "Tôi đang tốt bụng phối hợp với cô đó."
Ý của anh ta là, anh ta tốt bụng giúp đỡ nên không cần cô báo đáp.
Hề Phán: "Thật ra cũng không cần thiết phải vậy đâu Cố tổng." Cô nào không biết xấu hổ mà để đường đường là một đại tổng tài như anh ta phải hạ mình đóng vai với cô.
Anh thản nhiên lên tiếng: "Để rồi cô lại bị người nhà thúc giục kết hôn?"
Cô sửng sốt hỏi, "Sao mà anh lại biết?"
"Tôi không ngốc như cô."
"..."
Đi đến hàng ghế ngồi thì anh cũng buông tay ra, khẽ đẩy cô đi vào, Hề Phán thấy mẹ mình vui vẻ ra mặt nên cũng không nói gì thêm.
Cô thật sự không dám tưởng tượng việc sau khi mẹ mình biết chân tướng mọi chuyện thì sẽ tức giận ra sao rồi lại bắt cô đi xem mắt. Bữa cơm nay so với việc đi xem mắt ấy, có vẻ như đỡ hơn một chút.
Sau khi ngồi vào bàn, Cố Viễn Triệt mở thực đơn ra rồi đưa cho mẹ con hai người: "Bác gái, bác xem xem muốn ăn cái gì vì đây là lần thứ hai cháu tới đây nên cũng không biết nhiều món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dung-tung-minh-em/221371/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.