Vào giờ này mấy hômtrước Tô Tranh thường dẫn hai đứa trẻ đi chơi ở ngoài bờ biển, hoặc làđi bơi. Hôm nay Phùng Minh Nhi đến, đương nhiên bà Miêu sẽ không để bọn trẻ chơi với Tô Tranh mà nhờ dì Phùng dẫn hai đứa đi ra ngoài bờ biểnchơi.
Mạc Cách Ly nghe vậy mặt không chút thay đổi, cũng không tỏ thái độ. Mạc Yên Nhiên vừa nghe thấy lập tức khéo léo cười nói: “Hayquá, dì Phùng, chúng ta cùng ra ngoài chơi đi!”
Bà Miêu bỗngnhiên cảm thấy vui mừng. Đứa bé này quả nhiên là không phí công thương,cuối cùng cũng hiểu chuyện rồi. Phùng Minh Nhi ưu nhã cười cười, thậmchí còn nhìn Tô Tranh một cái tỏ vẻ khoe khoang không chút che đậy.Nhưng Mạc Yên Nhiên vừa mới dứt lời, lại đi đến chỗTô Tranh kéo tay cô:“Dì Tô cũng cùng đi nhé!”
Sắc mặt bà Miêu bỗng trầm xuống, PhùngMinh Nhi cười có chút miễn cưỡng, nhưng hai người phụ nữ này cũng rất có tài diễn xuất, không thể làm gì khác ngoài cười nói : “Vậy cùng đi.”
Đến sân chơi, mặc dù Phùng Mính Nhi không vừa lòng, nhưng cũng rất tế nhịnkéo bà Miêu và Mạc Yên Nhiên đi chơi xe điện đụng, bà Miêu vội ôm ngựcnói mình già rồi, sợ rằng không được, bảo Mính Nhi đi với Yên Nhiên đi.Phùng Mính Nhi cung kính không bằng tuân mệnh, kéo Mạc Yên Nhiên đi.
Mạc Yên Nhiên quay đầu muốn gọi Tô Tranh, nhưng xe điện đụng này chỉ có 2chỗ ngồi, lúc này không tiện trực tiếp cự tuyệt dì Phùng để chơi cùng dì Tô, bé đành ấm ức cùng Phùng Mính Nhi lên xe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-du-anh-can-cau/2862867/quyen-15-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.