Quan hệ giữa cô và Mạc Yên Nhiên ngày càng thân mật, thậm chí mỗitối Mạc Yên Nhiên còn muốn ngủ với cô bằng được, hoặc nhất đinh phải tìm cô để tâm sự. Trong lòng Mạc Phong dĩ nhiên là rất bất mãn, nhưng anhcũng hy vọng Tô Tranh và Yên Nhiên có thể than thiết hơn một chút , nêncũng chỉ mặt đen lại, không phản đối gì.
Mạc Yên Nhiên sẽ nói cho Tô Tranh tất cả tâm sự của mình, chẳng hạnnhư khi còn bé, bé rất thích con chó màu vàng ở bên nhà, bé gọi nó là AHoa. Nhưng bà nội nói nuôi con chó không hề hợp với địa vị, nên kiênquyết phản đối bé mang A Hoa về nhà nuôi.
Trừ lần đó ra, Mạc Yên Nhiên còn nói ra những lúc bị uất ức, chaengrhạn như ba không thích mình, và bà nội hinh như cũng không thích mình,còn nói sau này bé trưởng thành bé muốn rời khỏi nơi này, giống như Tamthúc tự tìm kiếm cuộc sống của riêng của mình.
Tô Tranh luôn lẳng lặng nghe bé nói, thỉnh thoảng vuốt ve mái tóc xinh đẹp củaYên Nhiên.
Mạc Yên Nhiên hưng phấn ríu rít như chim non, nói xong ánh mắt ảm đạm xuống, bé làm nũng với Tô Tranh, tịch mịch nói: “Dì Tô, cháu khôngthích dì Phùng làm mẹ cháu.”
Đây là lần đầu tiên Tô Tranh nghe thấy Mạc Yên Nhiên nhắc tới PhùngMính Nhi, nên thuận mồm hỏi: “Sao Yên Nhiên lại không thích dì Phùng?”
Mạc Yên Nhiên nhẹo đầu suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: “Dì ấy đốivới cháu và Cách Ly cũng tốt vô cùng, nói ghét cũng không phải, nhưngso với dì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-du-anh-can-cau/2862848/quyen-15-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.