Mạc Yên Nhiên đương nhiên là không thể làm bài tập tiếp. Cô bé cúiđầu tức giận suy nghĩ. Nhưng càng nghĩ càng phiền não. Cuối cùng khôngchịu được mà ngẩng đầu lên liếc nhìn Tô Tranh, lại đúng lúc thấy TôTranh cầm một quả anh đào đầy đặn kiều diễm cho vào miệng!
Mạc Yên Nhiên đáng thương cực kỳ uất ức. Thế này là sao? Tại sao bachưa bao giờ đối tốt với mình, mà lại có thể đối với người phụ nữ nàytốt như vậy? Tại sao từ nhỏ ba đã không quan tâm đến mình? Tại sao baluôn hết lần này đến lần khác chủ động xin ra quân đi biên giới, màkhông muốn ở nhà cùng mình và em trai?
Mình rốt cuộc có phải con ruột cả ba hay không? Tại sao từ nhỏ mìnhvà em trai đã bị mẹ nhẫn tâm bỏ rơi, mà còn bị ba đối xử thế này?
Đủ loại cảm xúc xông lên trong lòng Mạc Yên Nhiên. Bé cảm thấy thếgiới này đối với mình quá không công bằng! Từ nhỏ, lớn lên bên cạnh bànội. Mặc dù bà nội đối với mình rất tốt nhưng lại luôn làm cho người tacảm thấy không dám gần gũi quá mức. Mà Miêu bà bà bên cạnh cũng thậtlòng thương mình. Nhưng tình yêu thương này lại mang theo ý lấy lòng!
Bé và em trai không thể hoàn toàn tin tưởng người thân, cũng khôngthật lòng yêu thương cha mẹ. Tất cả những người xung quanh đều có mụcđích. Họ căn bản không yêu bé và em trai.
Nước mắt từ đôi mắt xinh đẹp của Mạc Yên Nhiên tràn ra, một chút rơi trên giấy vở, tạo thành vết tích mơ hồ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-du-anh-can-cau/2862834/quyen-14-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.