Lúc này mới hơn 1 giờ, Hoa Nhan có tiết lúc bảy rưỡi, nên cô bê một bát mì tôm, định ăn no rồi đi ngủ bù. Còn Mễ Đóa Lạp thì bật máy tính đăng nhập game, cô và Tô Mộ Hinh đều không có tiết.
Tô Mộ Hinh cũng ôm bát mì ngồi xuống cạnh cô: "Đúng rồi Hoa Hoa, sao Cố Chẩn lại mời cậu ăn cơm?"
"Ặc... Tớ cũng không rõ." Hoa Hoa kể sơ qua mọi chuyện, "Có lẽ đúng như anh ta nói, anh ta đói bụng, tiện thể mời tớ đi ăn."
Tô Mộ Hinh càng nghe càng xị mặt xuống, cuối cùng buông luôn bát mì tôm, khóc nức nở nắm vai Hoa Nhan: "Hoa Hoa, Cố Chẩn không phải thích cậu đó chứ?"
"Phụt... Khụ khụ... Sao có thể!" Hoa Nhan bất ngờ bị sặc. Hai người bọn cô căn bản không hề quen biết, lúc Cố Chẩn gặp cô trong thư viện còn không thèm nói với cô lấy một câu.
"Nếu không thì anh ấy chạy đến phòng học của cậu làm gì, để mời cậu ăn cơm đó!" Tô Mộ Hinh cực kì ấm ức.
"Sao tớ biết anh ta phát điên gì chứ!" Hoa Nhan im lặng, thầm nhớ lại tình huống lúc nói. Lại nói, hệ luật, không có việc gì thì chạy đến hệ tài chính làm chi? Đến tên cô cũng biết, chẳng lẽ...
Suy nghĩ đó vừa xuất hiện trong đầu, Hoa Nhan đã vội bóp chết nó, cô còn chưa muốn chết đâu! Sau đó cô đột nhiên nhớ đến một câu nói quan trọng: "Đúng rồi Hinh Hinh, anh ta có nhắc cậu đó."
"Nhắc gì tớ?"
"Lúc đầu anh ta còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-doi-hoa-no-cam-hoa-cuoi/2283616/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.