Vì chuyện gì đó của công ty, hầu như quanh năm bố mẹ không có nhà, rất hiếm khi cả nhà cùng nhau ăn sáng như vậy.
“Nghỉ hè năm nay, Tiểu Nhan vẫn định về thành phố A à?” Bố đương nhiên có phần tò mò, vì sao mấy ngày nghỉ mà Hoa Nhan vẫn im lặng ở nhà.
“Con vẫn đang nghĩ.”
“Hai năm trước con vừa nghỉ hè đã tự mình sắp xếp đồ đạc rồi đặt vé máy bay mà, năm nay sao đến giờ vẫn còn nghĩ?”
Hoa Nhan vừa uống một ngụm sữa bò rất lớn, cố gắng nuối xuống, tỏ ra đau khổ vì bị cha ruột vứt bỏ: “Bố đang đuổi con đi đấy à?”
“Con xem con kìa, bố đuổi con gái mình đi làm gì?” Bố vội giải thích, “Đây không phải quan tâm con định làm gì trong kì nghỉ hè sao? Nếu không về thành phố A thì xem con muốn đi đâu du lịch, mau sắp xếp đi.”
Hoa Nhan mỉm cười một cái, “Con còn chưa biết đâu, chủ yếu là vì trước khi nghỉ giáo viên nói kì sau sẽ trao đổi sinh viên với mấy đại học trong đất liền trong một học kì, nên giờ con tạm thời ở lại chờ lệnh.”
“Con muốn đi trao đổi sinh?”
“Con hơi hứng thú, có điều chờ xác định là trường nào rồi mới quyết.”
“Đại học Hong Kong là đại học tốt nhất châu Á, người khác còn tìm cách để vào đây, chưa thấy ai lại muốn đi ra ngoài như con đâu?”
Mẹ liếc xéo Hoa Nhan một cái, vẻ mặt chỉ mẹ hiểu con gái, nói: “Anh còn chưa biết lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-doi-hoa-no-cam-hoa-cuoi/2283599/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.