“Không, không có.” Ôn Lật Nghênh theo bản năng chối bỏ.
Nhưng ánh mắt lảng tránh của cô đã bị Du Chi nhạy bén bắt trọn. Lực tay anh vô thức siết chặt hơn, ép cô không thể né tránh, chỉ có thể đối diện với ánh nhìn xoáy sâu, săm soi của anh.
Bức tường phòng ngự trong lòng Ôn Lật Nghênh hoàn toàn sụp đổ. Cô ngẩng cằm, khẽ khàng áp môi mình lên môi anh, mang theo cả sự nài nỉ và lấy lòng.
Du Chi ghì chặt sau gáy cô, biến nụ hôn trở nên sâu hơn, cuồng dại chiếm đoạt từng tấc ngọt ngào. Lồng ngực anh phập phồng dữ dội, gân xanh trên cổ nổi cộm, hằn lên những h*m m**n không tên.
Rõ ràng chỉ mới một đêm không được hôn cô, ôm cô, vậy mà không hiểu tại sao anh lại nhung nhớ đến thế. Nhớ nhung thân thể mềm mại thơm tho của cô, nhớ cả dáng vẻ muốn từ chối lại mời gọi mỗi khi đỏ mặt của cô.
Tối qua lúc trở về, cô đã ngủ say. Anh chỉ dám lén hôn nhẹ hai cái. Anh biết người phụ nữ của anh yêu cái đẹp, hôm nay phải chụp ảnh cưới, cô muốn xuất hiện với trạng thái hoàn hảo nhất. Nụ hôn của anh vì thế mà không dám quá cuồng dã, chỉ lướt nhẹ qua má, chẳng đủ để thỏa mãn. Anh đã nghĩ, chỉ cần nhịn đến hôm nay gặp lại là được. Nhưng thái độ hờ hững của Ôn Lật Nghênh lại khiến anh hoảng sợ.
Suốt buổi chụp ảnh, anh cứ mải suy đi tính lại, mà vẫn không tìm ra được nguyên nhân.
Nụ hôn kéo dài kết thúc vào khoảnh khắc Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-do-danh-em-tri-luong-luong/4703330/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.