Ngoài cửa sổ, ánh trăng giăng mờ, gió lùa qua ngọn cây mang theo tiếng xào xạc, xen lẫn tiếng chim mỏi mệt về tổ.
Trong phòng chỉ còn lại tiếng hít thở quyện vào nhau của hai người.
Tình thế một lần nữa mất kiểm soát. Mùi sữa tắm hoàn toàn khác biệt của cả hai hòa vào nhau, hương gỗ quyện với hương hoa, lại hợp nhau đến bất ngờ.
Ôn Lật Nghênh cảm nhận được năng lượng ngày càng mãnh liệt và d*c v*ng không thể diễn tả của người đàn ông. Cô sợ, nhưng lại khó lòng bỏ qua kh*** c*m được anh thỏa mãn.
Toàn thân Du Chi ghì chặt lấy cô, bờ vai rộng hoàn toàn che khuất luồng khí lạnh của máy điều hòa, bao bọc Ôn Lật Nghênh trong hormone nam tính của anh. Hơi nóng của anh khiến mặt cô, vai cô ửng lên một màu hồng phấn.
Anh nhắm mắt, động tác trên tay dừng lại, nhưng trong đầu thì không. Những suy nghĩ đó, không đứng đắn, ngay cả chính anh cũng cảm thấy ghê tởm bản thân mình. Du Chi nín thở, anh ép mình phải chuyên tâm hơn, đừng phân tâm nữa.
Anh hôn rất sâu, rất lâu, rất thỏa mãn. Đem hết mật ngọt của người dưới thân nuốt trọn. Du Chi như cá gặp nước, từng chút từng chút một nghiền nát sự mềm mại, anh có thể tưởng tượng ra, nơi đó đã đỏ ửng đến mức nào.
Cả người Ôn Lật Nghênh lún sâu vào chiếc chăn mềm mại, hàng mi cô run rẩy, cô nỗ lực hé miệng để đáp lại thế công của người đàn ông, lại bị anh ăn đến càng hung hãn hơn. Khóe mắt cô bị ép ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-do-danh-em-tri-luong-luong/4703288/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.