_Giờ ra chơi.
Tú Ninh lỏn lẻn đi đến trước bàn Tạ Lâm.
" Ừm...Tạ Lâm! tớ nghe nói Tấn Du cậu ấy thích Mỹ Mỹ đấy."
Cậu nghe xong bất giác nắm chặt chiếc điện thoại, tay ấn nút lâu đến tắt nguồn.
" Hử? Cậu ta thích hay không thì kệ cậu ta, nói với tôi làm gì? " Cậu trả lời hời hợt.
" Ơ...cậu không sợ cậu ấy sẽ..."
" E hèm! Tú Ninh, cậu có chuyện gì muốn nói với Tạ Lâm à? " Tấn Du cắt ngang, anh nở một nụ cười làm hai mắt tạo thành một đường kẻ trông thoạt thật thân thiện nhưng ý không cười, hoàn toàn khó chịu khi thấy Tú Ninh đứng cạnh cậu ấy.
Nhận thấy sự lạnh cảm rợn người từ đôi mắt đen láy của người đứng trước mặt, cô có linh tính không lành, đành vội rời đi, thầm trong lòng chúc Tạ Lâm sớm vượt qua nguy hiểm.
" Hờ, sao nay lại không về cùng Mỹ Mỹ?" Cậu gượng nở nụ cười.
" Cô ấy đang tám bên ngoài rồi...còn mày thì sao? "
" Sao là sao?" Cậu ngơ ngác nhìn anh.
" Nếu như tao không quay lại thì mày còn có thể nói chuyện tiếp với Tú Ninh nhỉ? Chắc mày tiếc và tức tao lắm."
" Mày nói cái q gì vậy? Tao cớ gì phải tức mày, đừng hiểu lầm, Tú Ninh chỉ tới để nói rằng mày thích Mỹ Mỹ thôi " - cậu thản nhiên nói.
" Cái g.." anh định hỏi bỗng nhiên dừng lại. Lời này nhất định không nên nói ra, trò hay đến rồi đây, cũng may anh kịp thời ngừng nên cậu ấy vẫn chưa nghe thấy.
" Vậy nếu..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dien-voi-minh-cau/239106/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.