Vương Khiết đi tới ôm Trương Dao xuống
Trương Dao vừa giãy dụa vừa la lớn “Buông ra, buông ra, đồ đáng ghét, đừng ôm tôi, ôm sữa của cô đi”
Rốt cục Vương Khiết có chút tức giận nói “Trương Dao, nghe tôi nói”
“Cô cho mình là ai, muốn tôi nghe thì tôi phải nghe cô sao” Bản tính chua ngoa thật là khó thuần phục
Vương Khiết có chút đau đầu nhìn Trương Dao “Sữa hết hạn rồi, uống vào đau bụng thì sao?”
Trương Dao không để ý lời Vương Khiết, tiếp tục nói “Cô cho mình là ai, nói sữa hết hạn thì lập tức hết hạn…cái gì…” Đột nhiên Trương Dao im lặng, không có chút âm thanh, nhìn nhìn Vương Khiết nhỏ giọng hỏi “Cô nói gì?”
“Sữa hết hạn rồi, uống vào sẽ đau bụng”
Trương Dao cuối đầu, đừng đó không nhúc nhích. Đam Mỹ Sắc
Vương Khiết nhìn nàng nói “Lần sau nghe tôi nói hết có được không?”
“Uhm. Lần sau nhất định nghe cô nói hết” Trương Dao giống như đứa bé gật đầu thừa nhận sai lầm
“Đồ ăn sắp nguội rồi, ăn nhanh lên”
“Được” Trương Dao gắp một miềng trứng trần nước sôi định cho vào miệng, vừa đưa tới miệng lập tức như nhớ ra chuyện gì, nàng chuyển sang đút cho Vương Khiết “A…há miệng ra”
Vương Khiết nghe lời Trương Dao, chậm rãi mở miệng ra. Trương Dao cẩn thẩn đem trứng đút cho Vương Khiết “Ăn ngon không?”
Vương Khiết vừa ăn vừa gật đầu nói “Ngon”
Trương Dao cười hắc hắc “Tôi đút mới ngon đó”
“Sai, là vì tôi làm ngon” Vương Khiết không chút khách khí
“Hứ” Trương Dao không thèm cãi nữa, bắt đầu ăn bữa sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dien-than-vuong-vs-hoa-bao-dao/1421836/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.