Một lúc sau, Vi Trường Ca hỏi: “Sau đó phu nhân thu nuôi Vô Dạng?” 
Mai Ảnh gật đầu nói: “Không sai.” 
Vi Trường Ca cười nói: “Có vài chuyện muốn thỉnh giáo phu nhân.” 
Mai Ảnh mỉm cười: “Đã kể đến đây, ta cũng không còn gì cần giấu diếm nữa, Vi bảo chủ cứ nói thẳng.” 
“Ngươi vốn không phải người Trung Nguyên, vì sao lại gả vào Kim gia, định cư ở Giang Nam?” 
“Sau khi Ngô Câu đi, ý niệm đầu tiên trong đầu ta là đưa Vô Dạng về Miêu Cương. Nhưng ta biết, Vô Dạng đối hắn hận sâu vô cùng, ta quyết không thể để hắn bị tìm được. Ngô Câu từng ở nhà ta một thời gian, trong trại có nhiều người từng gặp hắn, ta sợ không cẩn thận sẽ bị Vô Dạng phát hiện. Dù chúng ta đều giữ kín miệng, sau khi trở về Miêu Cương cũng khó đảm bảo không có ai quen Ngô Câu, khó bảo toàn không một ai biết từ đầu đến cuối sự tình. Ta không thể mạo hiểm như vậy! Mà ta đã đáp ứng hắn sẽ chăm sóc thật tốt cho Vô Dạng thì nhất định phải làm được. Kim gia là đại tộc Tô Châu, nhà giàu ở Lưỡng Giang, chính là nơi tốt nhất cho ta và Vô Dạng cư trú. Ta làm bộ tình cờ gặp Kim Lịch, hắn thậm chí không cần hỏi lai lịch liền cưới ta. Ta vào Kim gia xong, chuyện đầu tiên là đi tìm Vô Dạng, ta tự xưng là từng nhận đại ân của Quan gia, nhận ra dáng vẻ của Vô Dạng. Khi đó nó còn nhỏ nên không nghi ngờ gì, cứ như vậy ta đưa Vô Dạng vào Kim 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-di-huyen-nghi-chi-hong-y/61856/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.