Hồng Y kỳ thực không phải tên là Hồng Y. 
Vô Dạng từng gặp Hồng Y hai lần. 
Lần đầu thấy Hồng Y, là năm tám tuổi. 
Cùng mẫu thân từ nhà cậu trở về, xe ngựa hơi xóc, thời điểm hoàng hôn, tỉnh lại từ trong giấc ngủ mơ màng, quanh mình là sự vắng vẻ bất thường, không ghe được tiếng trêu đùa cố đè thấp của thị vệ và tỳ nữ của mẫu thân, không nghe được tiếng mẫu thân hát cho muội muội, thậm chí đến tiếng ngựa hí cũng không thấy. Đoàn xe chậm rãi tiến lên trong im lặng, một loại sợ hãi chưa từng trải qua và bất an không lí do chầm chậm trườn lên, quấn lấy cậu bé, khiến cho Vô Dạng tám tuổi không thể động đậy. Cậu nhìn về một phía khác của thùng xe, muội muội đang nằm trên gối mẫu thân ngủ say, hơi thở đều đặn, phát hiện cậu tỉnh lại, mẫu thân dùng ngón trỏ sơn đỏ chói điểm nhẹ lên môi, sau đó vươn một tay ra nhẹ nhàng vuốt tóc cậu. 
Màn xe màu xanh che kín như bưng, khóa chặt những thứ xảy ra bên ngoài ở một nơi mà cậu không thể nhìn thấy. Cậu ngơ ngác nhìn về phía ngoài cửa sổ, rốt cuộc không nhịn được giãy ra  khỏi sự trấn an của mẫu thân, nhào người tới bên cửa sổ, dùng ngón trỏ lén lút vén lên một góc màn xe —— 
Đoàn xe đang đi qua một trấn nhỏ, xa gần có tới hàng trăm phòng ốc đình viện, rất nhiều nhà đang mở rộng cửa, nhưng không thấy ai ra vào. Sắc trời đã tối dần, nhưng toàn bộ thôn trấn không có một ngọn đèn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-di-huyen-nghi-chi-hong-y/61851/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.