Hai người vốn định đi hưởng tuần trăng mật, nhưng vì sức khỏe của cô. Nên đành hoảng lại, cô cũng không đến bệnh viện làm nữa.
Ông bà nội và ngoại đều ở lại chăm sóc cô đến lúc sinh.
Đường Quân Viễn cũng hạn chế công việc, những buổi gặp mặt hay các bữa tiệc anh đều để Trương Hạo đi thay mình.
Thời gian thoáng cái cô đã ở tháng thứ chín của thai kỳ. Mọi người đều đã chuẩn bị sẵn sàng để chào đón thêm một thành viên mới.
Tiểu Vĩ cũng vui vẻ, háo hức gặp em gái nhỏ.
Buổi tối tất cả mọi người đều ở nhà chính ăn uống và nói chuyện, cô và anh thì đi dạo ngoài vườn.
Quân Viễn đưa tay đỡ lưng cô, đi từ từ cùng cô.
Đi được một đoạn cô đứng lại, hít thở. Tay khác đỡ bụng, chau mày.
Thấy biểu hiện của cô, anh lo lắng.
"Em không sao chứ, chẳng nhẽ là sắp sinh."
Thấy anh hốt hoảng, cô vỗ tay anh.
" Không, vẫn chưa tới ngày dự sinh mà. Chỉ là tháng cuối nên đi đứng không tiện với lại là con đạp em thôi, anh đừng lo."
Lúc này đây sắc mặt Đường Quân Viễn mới hòa hoãn đôi chút, hai người cũng không đi nữa liền trở về phòng.
Buổi tối cô không ngủ được, luôn dậy đi vệ sinh, rồi bị chuột rút. Vì không muốn đánh thức anh cô nhẹ nhàng ngồi dậy, nhưng chân chưa bước xuống giường đã nghe tiếng anh.
"Em khó chịu à, hay làm gì."
Cô lắc đầu, nói.
"Em đi vệ sinh, anh ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/3612208/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.