Những ngày nghỉ Tết Dương lịch đã qua, mọi người lại trở về với quỹ đạo làm việc. Xuyên suốt phải tăng ca cho các dự án và công tác chuẩn bị cho ngày khai trương khách sạn ở An Dương. 
Ai cũng đều tất bật, thời gian này anh cũng thường phải đến xem tình hình ở đó rồi lại quay về Nam Dương đi đi về về trong ngày. 
Cô thì cũng đã trở lại bệnh viện, buổi sáng thì dậy làm bữa sáng cho anh và con. Anh đến công ty còn cô đưa tiểu Vĩ đến trường chỉ những ngày chủ nhật mới đưa cậu bé sang nhà chính rồi cô mới đến bệnh viện. 
Lạc phu nhân sức khỏe cũng ổn định nên cũng đã trở về lại nhà ở An Dương, cô vẫn thường xuyên gọi điện hỏi thăm tình hình của bà. Ông bà nội của cô và bà nội Đường cũng biết chuyện này, lúc đầu bà nội cô không chấp nhận việc Y Thần nhận lại họ, nhưng vì sự thuyết phục của chồng mình và cô bà cũng tôn trọng quyết định cháu gái mình. 
" Alo..!" 
" Vợ ơi, anh nhớ em...!" 
Y Thần cười nói. 
" Có cần phải vậy không, vừa mới cách nhau mấy tiếng đồng hồ thôi mà. Tối cũng gặp mà, đừng ủ rũ nữa." 
Bên kia điện thoại, anh hừ một tiếng. 
" Bao nhiêu cho đủ chứ, anh chỉ muốn được nhìn thấy em mỗi lúc thôi. Nếu bây giờ có em ở đây thì tốt biết mấy, vợ à." 
Y Thần cười nói vào điện thoại. 
" Vậy tối khoảng mấy giờ anh về, em nấu cơm. Đã một tuần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/3326796/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.