Sáng hôm sau cô đi xem tình hình bệnh nhân dặn dò y tá rồi rời đi cô lên xe đi thẳng về nhà vừa vào tới cô thấy xe anh vẫn còn biết anh chưa đi làm cô chạy vào trong nhà thấy anh đang làm đồ ăn sáng ở trong bếp cô đi lại giả vờ lên tiếng để xem phản ứng của anh.
- Thơm thật anh đang nấu món gì vậy . Y Thần vừa nói vừa xích lại gần anh ,anh liền tránh xa cô.
- Em xin lỗi vì hôm qua xảy ra tai nạn giao thông bệnh nhân rất nhiều em phải phẫu thuật nên không về được lúc xong thì cũng đã khuya nên em cũng không về nhà được anh đừng giận em nha .
Anh không trả lời chỉ chăm chú làm bữa sáng rồi bưng ra bàn ngồi xuống mặc kệ cô không quan tâm .
Lương Y Thần chạy đến kéo ghế ngồi sát anh.
- Em đói bụng quá từ tối hôm qua tới giờ không có gì bỏ vào bụng cả.
Cô giả vờ đáng thương nhưng đúng tối qua cô không ăn gì cho đến sáng nay cô cầm tay anh thì bị anh hất ra làm ly nước cam bên cạnh đổ hết lên áo quần của cô.
Anh có chút bất ngờ nhưng liền khôi phục dáng vẻ lạnh lùng.
- À không sao em lên thay áo quần rồi xuống liền.
Cô quay bước đi thì anh cũng đứng dậy đi ra ngoài không nghĩ nhiều Lương Y Thần chạy đến kéo anh anh lại một lần nữa thoát khỏi tay cô rồi lớn tiếng.
- Đừng đụng vào tôi .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/2448408/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.