Tư lúc tiếp quản Đường Thị anh luôn vùi đầu vào công việc từ lúc anh lên điều hành thì Đường Thị không chỉ là để gọi mà giờ đã vươn tầm thế giới.
Anh cũng ít nói luôn giữ khuôn mặt lạnh để những người con gái khác biết sợ mà tránh, chuyện tình cảm từ lúc cô rời bỏ anh ,anh cũng không có tâm trạng để yêu nữa dù mẹ anh luôn giới thiệu cho anh các tiểu thư, cô chủ anh vẫn không mảy may đến.
Không phải là anh không muốn yêu nhưng anh sợ , sợ rằng anh sẽ không vượt qua được nếu như người đó cũng giống cô rời bỏ anh mà đi , nhưng điều anh không muốn quen ai là vì anh không thể quên được cô người mà anh yêu đến đau lòng yêu đến hận vì cô ra đi không cho anh một lí do.
Chuyện tình của anh và cô cứ vậy chấm dứt không lời từ biệt không lí do cô thật sự nhẫn tâm đến vậy sao .
Thời gian trôi qua thật nhanh trải qua bốn năm ở một đất nước xa lạ cô đã tự mình chôn dấu nổi đau day dứt và có lỗi với anh người mà cô yêu dù dùng cả cuộc đời này thì cô cũng không quên được.
Ở nước Pháp thơ mộng một mình cô sống cố gắng học tập và làm việc năm tháng đã dạy cô mạnh mẽ nhìn cô không còn là cô gái ngây thơ ngày nào mà thay vào đó là sự trưởng thành của một người đã trải qua bao thăng trầm sóng gió mới có một Lương Y Thần như bây giờ.
Đứng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/2448404/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.