Mọi chuyện vẫn đâu vào đó cô nghĩ bà ta vẫn sẽ đến đây để gây khó dễ nhưng trôi qua một tuần rồi cô cũng đỡ phải mệt mỏi khi phải xử lý chuyện này đến chuyện kia nhưng có lẽ chỉ là nhất thời ngày tháng sau này còn dài thì cô còn phải đối mặt với nhiều chuyện khác nhau.
Liệu rằng có thể gắng được tới lúc đó không ngay lúc này cô cần có người ở bên để tâm sự cần được giải tỏa nhưng quanh cô chỉ có bốn bức tường đứng ở ban công nhìn thành phố về đêm được thắp sáng bởi ánh đèn rực rỡ những chiếc xe chạy tấp nập trên đường Lương Y Thần cầm ly rượu trên tay lắc lắc nhẹ rồi uống một ngụm.
" Em sẽ đổi được gì khi làm điều này liệu rằng tình cảm này của anh và em sẽ đi tới đâu " cô cười chua chát cho sự ngu ngốc của mình.
" Có chuyện gì mà các cậu cứ thích gọi tôi ra đây vậy hả có biết tôi đang bận thế nào không hả " Hàn Thuỵ trách móc.
" Cậu bận cái gì bận yêu đương à lúc đầu là ai nói không hứng thú với con người ta giờ lại chỉ xa một chút lại không nỡ " Lâm Tường khinh miệt nói.
" Cậu thử yêu đi rồi biết à mà quên người như cậu thì làm gì yêu ai ăn bánh trả tiền thì làm gì biết tình yêu đẹp đẽ và hạnh phúc như thế nào chứ cậu mà cứ như vậy có ngày hỏng không dùng được đến lúc đó đừng có kêu la" Hàn Thuỵ không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/2448349/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.