Sau khi chiếc xe rời đi Lương Y Thần lúc này rẻ vào một con hẻm.
" Chị tới rồi." Mộc Lan biết là cô tới nên ra.
" Ừ, không gặp bất trắc gì chứ."
" Không, đây là những thứ chị cần. Người thì ở trong kia. "Mộc Lan đưa cho Lương Y Thần một tập giấy.
" Được rồi, em trở về đi. Ở đây không an toàn."
" Nhưng chị đi một mình như vậy cũng rất nguy hiểm, hãy để em đi cùng." Cô hiểu Mộc Lan đang lo sợ điều gì nên nói.
" Bây giờ chị Liana không phải là Lương Y Thần, trở về đi bây giờ em chưa thể xuất hiện trước nhiều người được."
Cô đi đến trước mặt là một ngôi nhà được bố trí đơn điệu, Lương Y Thần gõ cửa. Cánh cửa bằng gỗ mở ra bên trong phòng chỉ có một bộ ghế. Căn phòng cũng chỉ có một ánh sáng mờ, cô không nhìn rõ người ngồi ở một chiếc ghế đơn cách mình không xa. Nhưng...!
" Chào cô Liana, cũng đã một thời gian rồi. Tôi cũng từng nghe giám đốc Đường nói sơ về cô, tôi cũng rất muốn gặp xem là ai mà lại dám đối đầu với Đường Quân Viễn."
Lương Y Thần cũng không có biểu hiện gì cô đi đến ngồi xuống, rồi nhìn sang Đường Chí đang ngồi đối diện mình.
" Dù tôi không biết ông là ai, nhưng thương trường thì phải có kẻ bại người thắng. Chỉ trong vòng bốn năm Đường Quân Viễn lại có thể chiếm lĩnh thị trường trong nước, và ngoài nước. Đối với một người làm ăn thì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/2448314/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.