Sáng hôm sau Lương Y Thần thức dậy sớm, cô nhìn chiếc giường ở ngoài trống trải thì biết Đường Quân Vũ đã đi rồi,cũng không nghĩ nhiều cô đi vào phòng tắm vệ sinh thay quần áo rồi đi ra ngoài. Bên ngoài trời vẫn còn tối, cơn mưa lất phất phủ lên chiếc áo len màu xám của cô.
Cô không lái xe, quyết định đi bộ. Nhưng chưa đi được mấy bước một chiếc xe từ đâu chạy tới ngay cạnh cô. Cửa xe được hạ xuống, Đường Quân Vũ nhìn cô nói.
" Lên xe đi, tôi đưa em đến đó."
Chiếc xe lăn bánh, tốc độ vừa phải. Cả hai người không ai nói tiếng nào, qua một lúc anh mới lên tiếng.
" Anh cứ nghĩ phải chờ em lâu lắm, nhưng không." Đường Quân Vũ cười cười.
" Em cũng không ngủ sâu giấc, chỉ là có chút mệt."
" Ừ, vậy em nhắm mắt một chút đi tới nơi anh gọi."
Sau khi cô đi, Đường Quân Viễn cũng đi ngay sau đó.
Trương Hạo cũng không nán lại nữa, cậu phóng xe đi. Chiếc xe vì ma sát với mặt đường tạo nên một tiếng rít cực chói tai. Phá tan sự yên tĩnh trong đêm đen.
Anh ngồi ở hàng ghế sau, hai tay khoanh trước ngực. Lắng nghe Nhất Thiên nói.
" Mặc Định Quốc này cũng không phải loại người gì tốt lành, toàn là mưu hèn kế bẩn. Mà Đường Chí lại cấu kết với ông ta, em thật sự không thể hiểu nổi."
" Mặc Định Quốc này cũng chỉ là một con tép, nếu không có Lạc gia ông ta cũng chỉ là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/2448306/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.