Sau khi xem và nghe Kiêu Lĩnh nói về tình trạng của cô, Quân Viễn đứng lên rời khỏi. Chiếc xe Lamborghini Murcielago màu bạc chạy hết tốc độ, tạo ra tiếng rí trên đường. 
Đường về nhà thường mất bốn mươi phút, nhưng hôm nay chỉ vỏn vẹn có mười phút. Vừa về đến, anh đi thẳng vào nhà, Quân Viễn cũng không nghĩ nhiều rằng giờ này cô đã về nhà chưa hay còn ở bệnh viện. Anh đi thẳng một mạch, quản gia Châu thấy anh ông đưa mắt nhìn, nhưng anh đã đi lên lầu với dáng vẻ gấp gáp, ông cũng thôi thắc mắc đi làm việc của mình. 
Cũng không làm anh thất vọng, vì vừa bước lên cầu thang, thì cô vừa từ phòng đi ra. Quân Viễn bước nhanh đến nắm tay cô đi về hướng phòng mình, Y Thần vì đột ngột bị anh kéo đi. Cô bắt ngờ, nhưng vẫn bước theo chân anh. 
Tới phòng anh mở cửa, rồi lại đóng cửa. Vì trong phòng không bật đèn, nên cô không thể nhìn thấy mặt anh, nên cũng chẳng biết được anh đang như thế nào. Nhưng chưa kịp nghĩ xong, anh đã ôm cô vào trong người mình. Y Thần cảm nhận được cơ thể anh đang run lên, cô cũng không nghĩ nhiều đưa tay vòng ra sau lưng anh, vuốt nhẹ tấm lưng rộng rãi và cứng cỏi, nhưng ngay giây phút này đây cô cảm nhận được anh thật sự cũng có chút yếu lòng. 
Anh ôm chặt cô hơn, như muốn đem hơi ấm của mình truyền qua cho cô, cũng muốn cho người con gái mình yêu cảm nhận được tình yêu anh dành cho cô. 
Qua một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/2448244/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.