Nhưng qua một lúc, cô nhớ ra nhích người sang chỗ khác. Nhìn anh rồi tỏ vẻ ấm ức và giận dỗi. 
Quân Viễn bất ngờ nhìn cô, thấy thái độ của cô vợ này của mình thay đổi, anh định hỏi thì nghe cô nói. 
" Hừ, anh nói em phải ở bên cạnh anh, em có thể sao, trong khi đó người ta cũng đã đến nhà bàn chuyện cưới xin rồi. Nhìn cái vẻ mặt vênh váo đó của cô ta, em cũng chỉ biết im lặng mà chịu đựng. Mẹ anh còn muốn em phải sắp xếp, rồi lo liệu cho việc anh cưới vợ." 
Y Thần ấm ức nói, anh cũng chiều theo ý cô mà phụ họa. 
" Ra là chuyện này sao, nhưng anh không cưới thì ai có thể ép buộc được. Vốn dĩ cô ta được vào đây là mẹ anh sắp đặt, chứ chồng em đâu muốn. Họ muốn làm gì kệ họ, điều anh bận tâm chính là em và bé con, mọi chuyện khác nó không liên quan đến anh." 
" Anh nói như không nó là chuẩn bị cho anh, anh lại nói không liên quan. Ít nhất anh cũng phải nói rõ ràng, giải quyết đi chứ." 
Anh không nói gì, đưa mặt mình gần mặt ngửi ngửi. Y Thần né tránh, trừng mắt nhìn anh. 
" Anh làm gì vậy hả.!" 
 " Trên người em có mùi, nó rất chua.!" 
Cô ngửi nhưng không ngửi thấy. Nhìn hành động này cô vợ của mình, anh cười nói. 
" Nó là mùi giấm, bay khắp cả căn phòng luôn rồi này. Cũng rất nồng đậm, em có ngửi thấy không, nhất là trên người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/2448226/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.