Từ lúc mang thai cũng đã được ba tháng. Hôm nay là cuối tuần nên cô nghĩ ở nhà, Y Thần ngồi ở ngoài vườn, vừa đọc sách vừa thưởng thức không khí trong lành. 
Cứ tưởng là có được một ngày nghỉ yên bình, nhưng lại không như cô mong muốn. Một tiếng nói châm chọc vang lên, cô đang đọc sách cũng bị làm phiền. 
" Cô cũng thư thả thật đấy, cứ như mình là chủ ở đây. Có kẻ hầu người hạ, thật không thể hiểu được cô vì cái gì mà cứ như một con đỉa hút máu vậy chứ." Trần Dĩ Hân nói. 
Y Thần gấp quyển sách lại, đi đến chỗ cô ta. Nghiền ngẫm một lúc mới nói. 
" Hóa ra là Trần tiểu thư vì như vậy mới đến đây à, hay là cùng ngồi lại uống chút trà một chút rồi hẵng về." 
Nói câu này, cũng chính là muốn cô ta biết mình chỉ là khách. 
" Cô." Trần Dĩ Hân bình tĩnh lại, cười khẩy nói. 
" Loại người như cô tôi cũng gặp nhiều rồi, cho nên cũng chẳng phải chuyện lạ gì. Vốn dĩ tôi có lòng tốt chỉ muốn nhắc nhở cô, nhưng ngược lại cô hống hách như vậy chỉ vì tự hào rằng mình được nhiều đàn ông vây quanh sao. 
Bốn năm trước cô qua lại với anh ấy nhưng lại bị dì Hạ ngăn cản, vì không như ý muốn bốn năm sau quay lại tiếp cận anh trai. Chính thức được bước chân vào nhà họ Đường, nhưng cô lại không hề biết đủ liền quyến rũ cả anh lẫn em. Đã vậy còn lén lút qua lại với đàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/2448217/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.