" Mọi chuyện là như vậy đó."! 
Y Thần nằm ngay ngắn trên giường, hai mắt nhìn lên trần nhà với vẻ phiền muộn, sau khi nghe anh kể chuyện của Đường Quân Vũ và Phương Tuyết Linh. 
Quân Viễn từ phòng tắm bước ra, anh nhìn cô thất thần thì đi đến rồi leo lên giường. Kéo chăn đắp cho cô, anh kéo cô vào lòng. 
" Đừng nghĩ nữa, hai người họ tự biết giải quyết. Dù sao chúng ta cũng không giúp gì được, cho nên bây giờ em nên nghĩ ngơi con cũng cần được ngủ em mà cứ suy nghĩ như vậy không tốt cho con đâu." 
" Biết là vậy, nhưng...! " 
" Anh biết em đang nghĩ gì, nhưng chúng ta cũng là người ngoài cuộc. Nếu cố gắng muốn giúp đỡ nhưng lại không hiểu rõ nguyên do chỉ làm rối rắm thêm thôi." 
Cô im lặng không nói gì, chỉ thở dài một tiếng. Sau đó quay sang nhìn anh hỏi.! 
" Vậy bây giờ anh ấy đang ở đâu, cả tháng nay không về nhà." 
" Anh không biết, Quân Vũ trước giờ có mấy khi về nhà chứ. Với lại chồng em ở ngay bên cạnh, em lại nhắc tên người đàn ông khác à." 
Y Thần nhìn anh, cô lắc đầu nói. 
" Đó là anh trai của anh, là anh chồng của em. Anh đừng có ghen vô cớ vậy chứ, thật là.!" 
" Anh không quan tâm, trước đây em từng để anh ấy nắm tay hai người còn thân mật trước mặt anh. Anh còn chưa xử tội em đâu, còn gắp thức ăn cho nhau nữa chứ, hừ." 
Cô nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/2448181/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.