Tại Lạc gia. 
Bà quản gia đi vào. 
" Lão gia, có người nói muốn gặp ạ." 
Ông Lạc đang ngồi uống trà, nghe vậy liền đặt ly trà xuống. 
" Người, là ai." 
" Dạ, người đó nói là Đường Quân Viễn." 
 " Đường Quân Viễn." ông trầm ngâm một lúc, rồi lên tiếng. 
" Mời cậu ta vào đây." 
" Vâng ạ." 
Anh bước vào, đi đến ngồi xuống. 
Trên bàn ông rót sẵn ly trà, đẩy đến trước mặt anh. Quân Viễn nhìn, anh cũng không vội lấy ly trà lên nhấp một ngụm. 
" Hôm nay là ngọn gió nào đưa Đường tổng đến đây vậy." 
Quân Viễn đặt ly trà xuống, nhếch môi. Hai chân bắt chéo, hai bàn tay đan xen đặt trên chân dựa người vào ghế. 
" Có vẻ như Lạc lão gia vẫn còn thư thả quá nhỉ, còn có thể ngồi đây thưởng trà." 
Ông rót nước vào ly của mình, nói. 
" Có vẻ Đường tổng rất bận tâm đến Lạc thị quá nhỉ, cậu có hứng thú với việc kinh doanh của nhà họ Lạc tôi à." 
" Hứng thú sao, hình như Lạc lão gia hiểu nhầm ý tôi rồi thì phải. Tôi nghĩ ông cũng biết lý do tôi đến đây là gì rồi đúng chứ, ông phải biết rõ chứ." 
" Làm sao mà tôi có thể biết được khi mà cậu không nói gì, rằng ở chỗ tôi có thứ gì để Đường tổng đây thích thú chứ." 
Anh vẫn dáng ngồi đó, nhưng trên mặt đã lạnh thêm mấy phần. 
" Tôi được biết, ông có một người cháu gái. Cô ấy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-toi-tung-la-ban-gai-cu/2448177/chuong-117.html