Nếu là ngày bình thường, Vịnh Thi sẽ ẩn thân không xuất hiện trước mặt Tử Cách và Lục Lăng, nhưng dạo gần đây nàng thấy có một chút chuyện không ổn, vậy nên nàng muốn hiện thân nhắc nhở họ một chút. Nàng mặc một chiếc sườn xám màu hồng nhạt, đôi môi tô điểm một ít son tiệp màu sườn xám, vốn định hiện thân kiểu bà đồng chế độ cũ, nhưng nghĩ lại vẫn nên xinh đẹp một chút thì hơn.
"Thỉnh Nghiêm lão sư dừng bước một chút…" Vịnh Thi tay cầm một chiếc túi cầm tay trang nhã, dáng vẻ xinh đẹp hơn cả tiên nữ trên trời. Nàng hơi mỉm cười, hoa bên đường cũng ảm đạm thất sắc.
"Cô gọi tôi?" Nghiêm Tử Cách dừng bước chân lại, hôm nay cô chỉ lặn lội đường xa để thăm viếng chùa chiềng, tiện thể cầu gia đạo bình an. Ở đất nước xa lạ này, làm gì có ai biết cô tên gọi Nghiêm Tử Cách?
Vịnh Thi nho nhã gật đầu, trong đám người ngoại quốc này, ai có thể họ Nghiêm?
"Nghiêm Tử Cách, không gọi cô còn có thể gọi ai?"
"Làm sao cô biết tôi? Có chuyện gì?" Mới ban đầu Tử Cách chỉ muốn hỏi làm sao cô nàng lạ lẫm kia có thể biết cô, nhưng sau đó cô lại muốn hỏi cô nàng lạ lẫm kia có chuyện gì. Không ai tự nhiên lại muốn nhận người quen, ắt hẳn là có vấn đề.
"Trên mặt cô hiển thị rằng sắp tới đây gia đạo sẽ có biến. Là có tang." Vịnh Thi nhìn các dấu hiệu trên gương mặt Tử Cách, nàng nghĩ ngày có tang đó không sớm thì muộn sẽ đến. Mà "tang" ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-nhin-em-mot-chut/982392/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.