Màn đêm thinh lặng, khi vạn vật đang chìm đắm trong mưa đêm, có một người phụ nữ đang băn khoăn, nàng ngồi đối diện người mình yêu, không biết nói gì, và cũng chẳng biết mình nên nói gì. Nàng đã bao nhiêu lần thẳng thắng bộc lộ những suy nghĩ của mình, nhưng nàng không biết rốt cuộc Huệ Gia nghe có hiểu những điều nàng muốn. Ước muốn của nàng chỉ đơn giản, Huệ Gia cứ sống như một người bình thường, muốn tài giỏi, hãy dùng học thức đổi lấy. Nàng ghét Huệ Gia đánh đổi tài giỏi bằng tính mạng của chính mình như thế này.
"Huệ Gia, chị cũng hết lời rồi." Ngọc Hiên mệt mỏi đứng lên, vì cơn mưa nên nàng mới cho Huệ Gia bước vào bên trong nhà mình. Bây giờ muốn hàn gắn, nàng cũng không biết làm sao để hàn gắn, nàng quá mệt mỏi.
Huệ Gia nhìn gương mặt tiều tụy của Ngọc Hiên, nàng cố gắng giữ lấy bàn tay của nàng ấy lại, không cho nàng ấy bỏ đi, "Chị… Em biết lỗi rồi."
"Chúng ta cho nhau một thời gian đi. Chị không muốn chúng ta tiếp tục như vậy nữa." Ngọc Hiên không cho Huệ Gia nắm cổ tay của mình nữa, nàng quá mệt mỏi rồi, không thể nào cứ phải nói mãi một người không bao giờ nghe lời mình.
Hai người, hai khung trời khác nhau, hai suy nghĩ khác nhau. Huệ Gia chỉ muốn mình mau chóng trở nên cường đại, giống chị Nhiên, giống chị Oanh, để đủ sức bảo hộ chính mình, bảo hộ cả người mình yêu. Nhưng người phụ nữ của nàng không thích điều này, nàng không thể nào rời xa Ngọc Hiên được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-nhin-em-mot-chut/982345/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.