Hôm nay Huệ Gia về sớm, trên đường về còn mua cho Ngọc Hiên một túi trái cây. Thường thì Ngọc Hiên sẽ ngủ lại tại nhà Huệ Gia, đáng lẽ ra hôm nay nàng phải về nhà mình nhưng vì nhớ Huệ Gia, nàng lại về nhà Huệ Gia ngủ. Đúng thật là sau ngày đó nàng không thấy Huệ Gia bị thương nữa, làm việc cẩn cẩn mật mật, không để cho bản thân phải đổ máu.
Nhưng Ngọc Hiên cũng không khỏi lo lắng, nàng cứ ở bên nhắc nhở, Huệ Gia thì ở bên cạnh hứa hẹn. Hai người cứ thế dây dưa mãi về vấn đề này. Nhưng mà hôm nay hai người quyết định đi hẹn hò, thế nên Ngọc Hiên sớm về nhà thay trang phục. Huệ Gia muốn chở nàng đến ven ngoại ô chơi, sau đó ở lại đó một đêm.
Ngọc Hiên mặc một chiếc váy lửng màu đen, mái tóc xõa bên dưới lưng, đeo thêm đôi bông tai bằng ngọc nho nhỏ. Huệ Gia lúc nào cũng đơn giản trong chiếc áo thun, quần bò, mái tóc cột gọn. Một cương một nhu thế nhưng lại hợp nhau đến không tưởng.
"Chị đói không? Đã ăn gì chưa?" Huệ Gia từ từ lui xe, sau đó quay đầu xe chạy về hướng ngoại ô. Ngọc Hiên nhìn Huệ Gia, ánh mắt lúc nào cũng thật tình tứ. Chỉ hôm nay thôi, hai người gạt đi hết thảy những chuyện buồn phiền thời gian qua, chỉ có đối phương ngay lúc này.
"Không, chị không đói." Ngọc Hiên nói, sau đó lại nhu nhuyễn cười. Huệ Gia vừa chạy xe, lâu lâu lại nhìn sang Ngọc Hiên một chút, ánh mắt si mê chưa bao giờ muốn giấu diếm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-nhin-em-mot-chut/982341/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.