Buổi tối đó Lục Lăng đổ bệnh, Tử Cách đang định bay đi công tác vào buổi tối bèn dời lại, sắp xếp ở bên cạnh con bé. Y tá giúp Tử Cách truyền dịch cho Lục Lăng, đường dây màu trắng thuần nối vào cánh tay trắng mịn nhỏ nhắn của Lục Lăng, lòng Tử Cách lại trĩu nặng. Cô cũng chẳng muốn mọi chuyện diễn biến như thế này, còn nhớ ngày đó con trai cô mang về nhà một nữ nhân, dõng dạc giới thiệu đây là người con gái con cô muốn lấy. Tử Cách còn nhớ khoảng khắc vui mừng lúc đó, vậy mà ngày hôm nay khung cảnh ảm đạm, người nằm trên giường bệnh lại một lòng muốn chết.
"Dì…" Lục Lăng từ trong mộng tỉnh dậy, điều đầu tiên mà nàng thấy luôn là Tử Cách. Những năm gần đây nàng đã quen như vậy, những đêm chập chờn trong ác mộng nàng thường giật mình tỉnh dậy, Tử Cách luôn là người đầu tiên nàng thấy.
Gương mặt của Tử Cách ánh lên vẻ mệt mỏi, thế nhưng vẫn nở một nụ cười với Lục Lăng, dỗ dành, "Con tỉnh? Ăn một ít cháo nhé?"
"Dì còn quen với chú Kiệt?" Lục Lăng chợt nhớ lại lời của Quốc Châu nói sáng nay, nàng ngay lập tức hỏi Tử Cách. Nàng rất ghét tên Triệu Kiệt, cứ có cảm giác hắn chẳng tốt lành như mọi người vẫn tưởng.
Tử Cách hơi liếm cánh môi mình, mỗi khi cô nói dối đều là không nhịn được mà liếm môi. Lục Lăng biết điều này, thế nên khi Tử Cách nói hai người đã chia tay nhau rồi, Lục Lăng quyết định không tin.
"Thật ra… Dì cứ sống như dì muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-nhin-em-mot-chut/982301/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.