Vậy người mà hắn yêu là ai? Lâm Nhất Phàm cảm nhận thấy một dòng nước ấm nóng đang bao quanh trái tim mình, nơi mà hắn tự cao tự đại 27 năm trời không có ai xâm phạm tới, đến hôm nay đã có người chọc thủng đi vào trong rồi.
Lâm Nhất Phàm không nhìn Giai Kỳ, đôi con ngươi đen láy cứ ghim thẳng xuống dòng nước yên ả dưới hồ.
-Anh không thương hại em, chỉ là bản thân có phần nhầm lẫn, anh mất 4 năm ngộ nhận, còn em chỉ gần đây mới để ý tới anh không phải sao? Anh không phủ nhận là mình đã có người để lo lắng rồi, càng không phủ nhận đó là Châu Nhược Vũ, chúng ta có duyên nhưng duyên chưa tới, lại chẳng nợ nần gì nhau, mong rằng sau này có gặp nhau giữa đường vẫn có thể chào nhau như hai người bạn.
Lâm Nhất Phàm nhấc chân rời đi, Giai Kỳ ở đằng sau hét lên trong vô vọng.
-Nếu hôm nay anh rời đi thì em sẽ nhảy xuống đây chết cho anh xem.
Lâm Nhất Phàm dừng lại nhưng không quay đầu, nơi đây khá vắng vẻ, cũng chẳng có xe cộ chạy qua, âm thanh cất lên cũng vì vậy mà có hơi vang dội.
-Nếu em trân trọng bản thân mình thì phải biết tự thương lấy mình, mong rằng sau này sẽ có người yêu thương em hết lòng. Anh là người đã có vợ, anh sẽ chỉ bảo vệ cho một mình cô ấy, nếu ai cố ý hãm hại cô ấy chắc chắn anh sẽ không bao giờ niệm tình riêng mà bỏ qua.
Lâm Nhất Phàm dứt khoát bước đi, tiếng động cơ xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-lai-la-vo-yeu/698524/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.