Nhược Vũ nghe tiếng trái tim mình rơi “bộp” một tiếng, hắn nói cái gì, hắn muốn nuôi cô, Lâm Nhất Phàm trở nên tử tế thế này làm cô không điều khiển được lí trí mình nữa, cô mím môi thẳng thừng từ chối.
-Tôi có tay có chân, anh nuôi tôi làm gì. À mà sao mấy hôm nay tôi không thấy cô mèo Ba Tư kia tìm anh nữa.
Cô không thích nhắc tới Giai Kỳ nhưng muốn mượn Giai Kỳ làm cái cớ để chữa sự ngượng ngùng trong lòng mình, hắn luôn muốn ly hôn với cô để đến với cô ta sao bây giờ thay đổi rồi? Sự đảo lộn này khiến cô ngại ngùng bối rối.
Lâm Nhất Phàm siết chặt vô lăng, cái tên Giai Kỳ hắn không muốn nghe tới nữa, càng không muốn nhắc tới nữa.
Họ im lặng cả đoạn đường, không khí cũng vô tình trở nên ngột ngạt.
Tối hôm ấy Lâm Nhất Phàm bận nói chuyện với Bạch Tuyên ở bên ngoài ban công, trong phòng đã tắt hết đèn, Nhược Vũ nép vào một góc nghe lén.
-Cô ta đã khai chưa?
-Cô ta khai là cho Trần Ái Ái chủ mưu, còn bản thân không biết gì, tớ vẫn đang cho người tìm Trần Ái Ái về đồn lấy lời khai, trên điện thoại của Giai Kỳ không tìm thấy đoạn tin nhắn nào, số điện thoại mà tên nghiện kia liên lạc cũng không phải của cô ấy.
Lâm Nhất Phàm dựa vào lan can, mắt phượng rủ xuống nhìn ánh đèn phía dưới, nếu thật sự không phải là Giai Kỳ thì tốt quá, vì dù không yêu, không liên quan nữa nhưng hắn cũng muốn giữ một chút ấn tượng tốt về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-lai-la-vo-yeu/698519/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.