Nhược Vũ đang trong mộng đẹp thì bị quấy rối, cô nghiến răng mở mắt ra xem thử là kẻ dám làm phiền tới giấc ngủ của bổn tiểu thư cô đây.
Mày liễu đâu sát vào nhau, miệng đã soạn sẵn lời hoa ý đẹp để mắng thì con ngươi đen láy đột nhiên bất động.
Lâm Nhất Phàm tần ngần ở trước mặt, tóc mái hắn rũ xuống trông thật lười nhác, khoảng cách lại còn gần nhau đến như vậy. Nhược Vũ quay mặt đi soạn lại trong trí nhớ của mình.
Tối qua cô và hắn ngủ cùng nhau…
Đúng rồi, tối qua cô còn làm bộ dạng cam chịu như vậy, mà sáng nay lại ở trong lòng hắn không chịu thức giấc. Trương Nhược Vũ, sao mày có thể sống phóng túng đến thế.
Thấy cô hốt hoảng như thể có chuyện gì kinh thiên động địa lắm. Lâm Nhất Phàm hừ lạnh leo xuống giường.
Hắn đứng ở cuối chân giường lạnh nhạt nhắc nhở Nhược Vũ.
-Từ nay trở đi cô đi với anh trai tôi một lần, tôi sẽ kẹp cô ở dưới thân một lần. Mong Châu tiểu thư nhớ rõ.
Lâm Nhất Phàm bỏ đi vào toilet để Nhược Vũ ở trên giường lườm muốn cháy mắt.
Cửa toilet vừa đóng Nhược Vũ cũng ngồi bật dậy, miệng cô niệm chú 7749 lần, vì cô nhi viện Nhân Ái nên cô nhịn. Phải nhịn.
Cô tìm chiếc điện thoại đáng thương của mình nằm lăn lóc ở góc giường rồi mở tin nhắn lên xem.
Hơn một chục tin nhắn của Lâm Khải Trạch gửi tới, tối qua có lẽ hắn đã đợi cô rất lâu.
Hừ… Xem ra hắn ta cũng cực kỳ kiên nhẫn.
Đợi Lâm Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-lai-la-vo-yeu/698480/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.