Lâm Nhất Phàm có một đêm ngon giấc trên chiếc sofa êm ái, lúc hắn mở mắt thức dậy thì mặt trời đã lên cao. Trên giường Nhược Vũ còn đang cuộn tròn trong chăn, không hề có dấu hiệu thức giấc. Hắn vò mái tóc lãng tử đến rối tung rồi đi vào toilet rửa mặt.
Lúc quay trở ra hắn mới nhớ hôm nay đã là ngày cuối cùng ở lại đây rồi, mà hai người vẫn chưa có bức ảnh chung nào cả. Lâm Nhất Phàm xăm xăm tới giường tốc chăn của Nhược Vũ lên gọi cô dậy.
-Đừng ngủ nữa, mau thức dậy đi làm nhiệm vụ đi.
Nhược Vũ không hiểu nỗi tại sao đến tận đây rồi, mỗi người một phòng rồi, mà hắn vẫn ám cô không buông như vậy. Cô nằm yên trên giường đưa đôi mắt còn mớ ngủ nhìn hắn, miệng chán nản nói tiếng được tiếng không.
-Kiếp trước anh là cái đồng hồ báo thức à.
Là gì cũng được, Lâm Nhất Phàm không quan tâm, cái cần quan tâm bây giờ là không có ảnh thì khỏi về nhà. Hôm qua bận làm trò điên khùng mà một bức ảnh cũng không chụp được.
Nhược Vũ vẫn còn lười biếng nằm đó, hắn trực tiếp xốc cô lên rồi nhét vào nhà vệ sinh, thao tác nhanh gọn xong hắn đóng cửa lại, mặc cho Nhược Vũ chửi mắng hắn ở bên trong không ngớt.
-Sửa soạn xong thì tập trung dưới sảnh khách sạn.
Lâm Nhất Phàm từ ngoài nói vọng vào một câu rồi cũng trở về phòng để tắm rửa thay quần áo, lúc đứng trước cửa phòng hắn mới nhớ ra Giai Kỳ tối qua đã ngủ ở đây. Hắn đang do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dau-lai-la-vo-yeu/698464/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.