Hà Hoa quay lưng lại nói:
- Không sao mà !Cháu chỉ ôm trong tay sẽ không hề gì đâu. Lúc trước thân phụ cháu cùngcháu chơi trò "cưỡi ngựa voi", cháu còn cầm búa nữa là.
Hoắc Vũ Hoàn đanh phải cười miễn cưỡng bảo:
- Thôi được, cháu nhớ ôm thật chặt và đừng có rút đao ra đấy.
Nói xong, Hoắc Vũ Hoàn đưa đao cho Hà Hoa ôn rồi tiếp tục cõng cô bé lên đường.
Hà Hoa tuy là một đứa bé gái, nhưng can đảm thì chẳng khác một đứa con trai. Cô bé cười khanh khách:
- Bá bá, chạy nhanh nữa lên.
Hoắc Vũ Hoàn thấy cô bé cười một cách khoái chí như vậy cũng rất lấy làm vui mừng. Trong bụng tự nhủ thầm:
- Trẻ con rốt cuộc vẫn là trẻ con. Chỉ lo nô đùa, chẳng hề nhớ đến mối huyết thù của cha mẹ"
Tuy nghĩ vậy nhưng Vũ Hoàn vẫn không nỡ làm nghịch ý cô bé. Lập tức gia tăng công lực, chạy như bay về phía trước.
Hà Hoa càng phấn khởi hơn, vừa đạp đạp hai chân vừa lớn tiếng quát:
- Xông lên ! Xông lên ! Giết bọn chúng. Đại tướng đâu mau lên, mau lên...
Trong tiếng hét đột nhiên thanh Ngự Lân bảo đao đã rời khỏi vỏ. Rồi nhắm thẳng đỉnh đầu Hoắc Vũ Hoàn chém xuống.
° ° °
Mạnh Tôn Ngọc và Lâm Tuyết Trinh phụng mệnh giữ cửanúi, nên trước sau vẫn không hề biết ở phía sau ngôi cổ tự đã xảy rachuyện gì. Đợi đến khi Vô Vi đạo trưởng từ dưới vực quay trở lên, mớibiết là Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dao/2376608/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.