Kim Tam nương nương đáp:
- Lúc tiên phu cònsống,cứ mãi lo việc buôn bán suốt ngày, nên rất ít có thời gian rảnh rỗi để nói đến những chuyện xưa và những bằng hữu cũ. Nếu như hôm nay Hàđại ca không đích thân quang lâm đến đây cúng tế, thì tiểu muội cũngkhông biết có một vị đại ca như vậy.
Hà lão gia buông một tiếng thở dài:
- Điều này cũng khó mà trách hắn. Năm đó bọn đại ca còn rất nhỏ, tuy tình thân như thủ túc, nhưng rốt cuộc cũng là thứ tình cảm trẻ con mà thôi.
Sau này lớn lên một chút thì lại kẻ Đông người Tây, cách biệt nhay mười mấy năm trời, có lẽ Kim lão đệ đã quên vị đại ca này rồi.
Kim Tam nương nương hỏi:
- Thì ra Hà đại ca cũng là người Lan Châu ?
Hà lão gia từ từ đáp:
- Đại ca không phải là người Lan Châu, nhưng thưở thiếu thời đại ca từngsống ở Lan Châu này. Năm đó nhà đậi ca ở bên ngoài Nam môn và đối diệnvới nhà của Kim lão đệ..
Kim Tam nương nương "ồ" lên một tiếng, dường như bà ta có hơi chút ngạc nhiên.
Hà lão gia lại nói tiếp:
- Lúc ấy ả hai nhà đều rất nghèo, Kim lão đệ phải đi chăn trâu cho nhà họ Nhan, còn đại ca thì phụ việc cho một tiêm bán đậu hủ. Những khi rảnhrỗi, ta thường trốn lên núi cùng với Kim lão đệ đi bắt thỏ bắn chim...
Trong lúc kể lão dường như có vẻ rất buồn bã. Ngừng một hồi lão kể tiếp với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dao/2376581/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.