Liễu Nguyên trầm ngâm một hồi lâu nói:
- Tiểuđệ nghĩ hắn làm như vậy không ngoài hai mục đích. Một là hắn đánh vàotâm lý của chúng tạ Hai là cố tình kéo dài cuộc hành trình của chúng ta, để dễ dàng bố trí ra tay.
Long Bá Đào nói:
- Nếu như hắnđường đường ra tay, như thế còn dễ chịu hơn. Đằng này hắn cứ bày nhữngtrò ma ma quỷ quỷ, làm cho người ta cảm thấy không an lòng chút nào.
Liễu Nguyên nói:
- Sự việc đã như vậy, khó chịu cũng ráng mà chịu. Hắn cố bày những việc như vậy, chúng ta cũng cần phải bình tĩnh ứng phó.
- Lẽ nào chúng ta cố thủ ở đây, đợi chúng đến đánh cho một trận hay sao ?
- Đương nhiên là không !
- Như vậy phải làm thế nào ?
Liễu Nguyên nghiêm giọng nói:
- Chúng ta cứ theo kế hoạch ban đầu, tiếp tục lên đường.
Long Bá Đào liền nói :
- Nhưng mà... những ngựa này...
- Không có ngựa củng có thể đi bộ được.
Hoắc Vũ Hoàn muốn cho chúng ta trì hoãn cuộc hành trình, nhưng chúng ta
sẽ không để trúng kế của hắn.
- Người thì có thể đi bộ, còn xe tiêu phải làm thế nào ?
- Lấy người thế ngựa, thay phiên nhau mà kéo.
Mọi người vừa nghe đều "ồ" lên.
Mọi người trong lòng đều cảm thấy khó chịu, thì thầm:
- Tính như vậy được sao ? Cả đoạn đường vẫn bình an vô sự, chỉ một mìnhngươi cứ nghĩ thần nghĩ quỷ, không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dao/2376577/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.