Quý Biệt đi rất vội vàng.
Cậu gọi xe về lại căn nhà của cậu và Đoạn Trục, thu dọn chưa đến nửa tiếng đồng hồ, chỉ đem theo những thứ thiết yếu nhất rồi đi ngay.
Không có che giấu hành tung, cũng không làm nhiều chuyện dư thừa, trực tiếp mua một vé máy bay gần nhất về nước, ba giờ sáng lên máy bay.
Quý Biệt không có hành lý ký gửi, xuống sân bay thì ra ngoài ngay.
Theo lý thì đáng ra cậu phải rất mệt, nhưng tinh thần lại rất tốt, không lãng phí một phút nào, mua vé ngồi tàu lửa đến tỉnh A.
Phần mộ của ba Quý Biệt nằm ở tỉnh A, cậu biết Đoạn tiên sinh đã mua cho ba cậu một mảnh đất ở nghĩa trang, tu sửa lại rất lớn rất đẹp, nhưng mà trước giờ cậu chưa từng tới.
Không ai nhớ đến chuyện này, Quý Biệt cũng không có cơ hội đề xuất.
Lúc nhỏ cậu ở nhà họ Đoạn không có địa vị gì, muốn đề xuất cũng không tìm được ai.
Hành trình của Quý Biệt rất thuận lợi, bởi vì cậu đã đi đến đây vô số lần trong tâm trí rồi.
Mấy năm trước, những chuyến xe lửa từ thành phố S đến thành phố A, Quý Biệt thuộc làu làu, chuyến đi lần này đến thành phố A, là món quà sinh nhật mười tám tuổi cậu vẫn luôn muốn dành tặng cho chính mình.
Nhưng mà sau khi ở bên Đoạn Trục, làm cái gì cũng phải báo cáo với anh, nếu như cậu nói với Đoạn Trục là muốn đến thăm mộ phần của ba, thì giống như là cậu đang vô ý thu nhận sự thông cảm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-dan-cua-phu-huynh/1347558/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.