Chương trước
Chương sau

Hàn Lạc Thần gương mặt không đổi sắc vẫn lạnh lùng thưởng thức các tiết mục, thỉnh thoảng lại cùng nâng chén với các sứ thần tứ quốc, nhưng thực chất hắn đang rất khó chịu, một loại cảm giác lạ lùng ập đến khi hắn nhìn thấy nàng cùng tên tướng quân Linh Nam họ Tô kia đi vào cùng nhau. Có phải nhìn thấy người cũ rồi động lòng? Đáng chết!

Tâm tư hắn đang miên man thì Lâm Hoa nâng tà áo đứng dậy, nói gì đó giống như là xin phép với thái hậu, sau đó tự tin bước lên lễ đài

"Thần thiếp tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn phúc kim an. Hôm nay đại hội tứ long thiên quốc, thần thiếp rất vinh dự nếu được hoàng thượng ân chuẩn cho thần thiếp được đàn tấu một khúc, coi như là đại diện hậu cung chào đón sứ thần tứ quốc"

Mọi người đều hào hứng hưởng ứng. Phải nói là ngoài hoàng đế ra, nam nhân có thể chiêm ngắm tài sắc của nữ nhân hậu cung quả thật đếm trên đầu ngón tay.

Mà Hàn Lạc Thần cũng không để ý nhiều, phất tay đồng ý.

Đàn cầm tinh xảo được Hạ Nhũ mang đến cẩn trọng, Dương Chi nhìn chiếc đàn quả thật bắt mắt nhưng lại có chút sợ hãi a. Nếu xét theo tình tiết của những chuyện xuyên không nàng hay đọc, có phải sau đó sẽ là màn so tài? Sau đó lại bắt nữ xuyên không lên trình diễn? Bất quá người ta xuyên không đều là tài nữ, còn nàng năm xưa có học đàn, nhưng chính là piano, không phải đàn cổ nha! Làm thế nào để lui đây?

Tiếng nhạc bắt đầu vang lên thu hút sự tập trung của mọi người, quả nhiên rất hay. Tam quốc còn lại cũng ngầm gật đầu khen ngợi, không hổ là hậu cung Linh Bắc. Nhưng Khương Tình lại chán ghét nhìn Lâm Hoa, ác cảm với tất cả nữ nhân của hoàng đế Linh Bắc!

Dương Chi đang nghĩ xem làm cách nào để lui, thì thái hậu một bên giọng nói đều đều

"Chuẩn bị đi, tiếp theo là nha đầu con đấy" - bà còn kèm theo một nụ cười đắc ý, giống như rất tin tưởng người xuyên không các nàng đều có thể tỏa sáng?

Nàng chân tay luống cuống, đúng là nàng không sợ trời không sợ đất, nhưng rất sợ nhục nha

"Thái hậu, con không biết đàn múa gì hết" - nàng kéo kéo tà áo thái hậu nũng nịu

Mà thái hậu thì tròn mắt nhìn nàng. Đúng ha, bà với nàng cách nhau cả mấy chục năm, đời sống của nàng hiện tại đã có nhiều thay đổi, cũng không thể trách nàng không biết đàn

"Ây da, vậy được. Vốn dĩ định đề cử con thể hiện một chút. Đúng là không bản lĩnh bằng ta nha" - sau đó bà còn cười đắc ý

"Đúng đúng, ha ha, tất nhiên không bản lĩnh bằng thái hậu" - thật may quá, thái hậu quyền lực như vậy, nói không lên chính là không lên!

Điệu nhạc của Lâm Hoa cuối cùng cũng kết thúc, tứ phía đều là tiễng vỗ tay khen ngợi khiến cho nàng ta đắc ý vô cùng. Bất quá, các quan đại thần trên dưới Linh Bắc đều không vừa ý nàng ta, tất cả đều do xuất thân.

Hàn Lạc Thần nhìn Lâm Hoa có chút dịu dàng, sau đó nhàn nhạt hạ lệnh

"Thưởng Quý phi một vạn lượng hoàng kim"

Nữ nhân tất cả phía dưới đều nhìn Lâm Hoa ghen tị, trái ngược với vẻ đắc ý của nàng ta

"Thần thiếp đa tạ hoàng thượng"

"Một chút tài nghệ đó, Bình Tây chúng ta không thiếu" - Khương Chính kiêu ngạo thách thức

Mọi ánh mắt đều hướng về phía Bình Tây, mà Dương Chi có chút cao hứng, nàng là rất thích những tinh tiết như vậy a, có phải công chúa Bình Tây sẽ trình diễn?

Đúng như Dương Chi dự đoán, lúc này Khương Tình xinh đẹp đứng lên, không ngần ngại bước thẳng lên khán đài

"Nếu Linh Bắc đã có màn chào hỏi tứ quốc. Bổn công chúa cũng đại diện Bình Tây ra mắt các vị với điệu múa Tây Vực"

Lúc này đại điện càng náo nhiệt hơn bao giờ hết. Ai mà không biết danh tiếng của vị công chúa Tây Vực này, hiện tại được xem nàng biểu diễn, đúng là ngàn năm có một. Mọi người đều hướng mắt về vị hoàng đế cao cao tại thượng ngồi bên trên, chờ đợi sự đồng ý.

Mà Hàn Lạc Thần căn bản là đang nhìn Dương Chi, thắc mắc nàng cũng mẫu hậu hắn đang bàn tán chuyện gì? Mà gương mặt nữ nhân kia lại biến đổi sắc thái liên tục như vậy? Được Lưu Tề một bên nhắc nhở, lúc này hắn mới lấy lại bộ dạng tập trung vào đại hội, cũng nhàn nhạt đồng ý

Khương Tình nhìn biểu hiện không để ý gì đến nàng ta của hắn thì cực kì tức giận cùng bất mãn, nhưng vẫn là giữ được thái độ.

Khương Tình nâng hai cánh áo dài miên man, cũng không biết tiếng nhạc ở đâu bắt đầu vang lên, nàng nhón gót chân, từng bước một nhẹ nhàng phiêu trong nắng gió ban mai, cực kì đẹp mắt! Bình Tây gương mặt ai cũng cao hứng và tự hào về vị công chúa này. Bài múa cuối cùng cũng kết thúc, mọi người đa số đều quá tập trung đến khi kết thúc rồi vẫn chưa hoàn hồn. Khương Chính vỗ tay hai cái, lập tức tiếng vỗ tay vang lên, Khương Tình công chúa Bình Tây, đúng là nữ nhân tài sắc vẹn toàn.

Dương Chi cũng tán thưởng nàng ta bằng vài tiếng vỗ tay, nàng nhìn sang thái hậu, bà ấy gật gật đầu giống như tâm đắc khen ngợi, rồi lại quay lên phía vị hoàng đế kia ngồi. Hắn đang nhìn chăm chăm nữ nhân Bình Tây kia!
Mỗi cỗ tức giận cùng ghen tị ập đến, làm nàng bức bách khó chịu, khiến Phí Oanh ở bên cũng phát hiện

"Người không khỏe sao?"

Nàng lại trả lời một câu không liên quan

"Hứ, có gì hay mà cứ nhìn chứ!" - Hàn Lạc Thần mê gái, Hàn Lạc Thần ngựa đực.

Mặc dù không hiểu nàng đang nói gì, nhưng Phí Oanh cũng nói thêm

"Đúng đúng. Điệu múa Tây Vực này của Bình Tây công chúa đúng là rất đẹp, nhưng sao có thể so sánh được với điệu Diêu Nam ngươi múa được chứ" - cái này Phí Oanh không có nói dối nha, nhớ ngày sinh thần của Quốc Vương năm đó, công chúa múa điệu Diêu Nam, làm mọi người một phen mở rộng tầm mắt.

Diêu Nam là điệu múa hoàng tộc Linh Bắc quốc, chỉ có vương hậu và các công chúa do vương hậu sinh ra mới được học và được phép múa. Phi tần và nữ nhi của phi tần một chút cũng không được dạy qua, nếu ai đó cố tình học lỏm cũng vĩnh viễn không thể học, vì điệu múa này mang chất tiên tử, để múa được nó, quả thật khó khăn.
Mà đêm sinh thần quốc vương, Dương Chi công chúa đã múa điệu Diêu Nam này, mọi người đều tâm đắc khẳng định, điệu múa này sinh ra chính là dành cho nàng.

Nghe đến điệu Diêu Nam, Dương Chi có chút hồi ức, nàng nhắm mắt lại, viễn tưởng ngày sinh thần của Mặc quốc vương hiện lên, đúng là rất đẹp, quả thật điệu múa Tây Vực vĩnh viễn không thể so sánh!

Nhưng mà, sao ông trời lại tàn nhẫn như vậy chứ. Người ta xuyên không vào một người phế vật ngu ngốc, sau đó sẽ biến đổi thành một tài nữ vạn người mê. Còn nàng? Người ta đang là tài nữ vạn người mê, nàng xuyên vào lại biến thành phế vật vô dụng? Huhu nếu biết trước sẽ xuyên không thì nàng khi ở hiện đại đã học đánh đàn cổ a!

Mặc Thiên Sĩ nhìn nhìn nữ nhân đứng dưới sân biểu diễn kia, rồi nhìn đến công chúa Bình Tây, liền biết là đối thủ của tiểu muội nhà mình, rất thẳng thắn mà chê

"Quý phi quả nhiên là cầm nghệ cao cường, Khương Tình công chúa có điệu múa cũng thật đẹp. Bất quá, tiểu muội của ta chính là cao cường của cao cường, so với Quý phi và công chúa đây chính là hơn vài bậc"

Wtf? Dương Chi lúc này thật sự chỉ muốn bạt tai tên thái tử ca ca này một cái!

Lâm Hoa đang đắc ý lại bị dội một gáo nước lạnh bởi Khương Tình, nay lại đắc ý trở lại vì nàng ta cam đoan Dương Chi không thể vượt mặt được Khương Tình kia, ánh mắt có chút đỏ nhìn Mặc Thiên Sĩ thách thức

"Vậy sao thái tử điện hạ. Bổn cung đang rất muốn thưởng thức"

Nghe đến Dương Chi, Hàn Lạc Thần tập trung hơn hẳn, hiện giờ hắn mới để ý, trước giờ hắn chưa từng nhìn thấy nàng múa hát, cũng chưa nhìn thấy nàng biểu diễn một môn nghệ thuật nào. Nhưng điều này hắn có thể từ từ thưởng thức, ở đây có rất nhiêu nam nhân, hắn không thể để nha đầu đó mê hoặc người khác.

Dương Chi ánh mắt long lanh nhìn thái hậu, đừng mà!

"Nha đầu, ca ca con đã nói vậy, hay con cứ lên đi, chẳng lẽ một chút cũng không biết sao? Nếu không lên sẽ làm mất mặt hắn đấy"

Đúng, con một chút cũng không biết đấy! Mất mặt thì kệ hắn, hắn tự làm tự chịu!

"Nhưng mà con..." - nàng không nói nên lời.

Nghe người khác có ý thách thức thân muội của mình, Khương Chính cũng bày ra bộ dạng xem kịch vui, hắn ta tự tin không một ai có thể vượt mặt được thân muội hắn

"Thân muội của thái tử điện hạ đây có phải là công chúa Linh Nam, hay nói cách khác là đương kim Hiền phi của hoàng thượng?" - Khương Chính chuyển tầm mắt từ phía Mặc Thiên Sĩ sang Hàn Lạc Thần thách thức - "Trẫm cũng thật muốn xem tài nghệ của nàng thế nào, lại có thể so sánh cùng thân muội của trẫm"

Đại điện xôn xao, Khương Chính đã nói thế, nếu Hiền phi không biểu diễn chính là mất mặt cả Linh Nam và Linh Bắc, lúc này Hàn Lạc Thần cũng không thể làm gì khác, có chút bực bội nhìn Dương Chi

"Vậy trẫm phải phiền Hiền phi thể hiện một chút rồi"


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.