Tiêu Nhã nhìn màng hình di động một chút rồi mới bắt máy: “ Quyên?”
“ Tiểu Nhã, tớ sắp tức chết rồi Huhu.” Trần Quyên nhịn không được rống lên khiến Tiêu Nhã phản xạ có điều kiện đặt điện thoại ra xa: “ Làm sao vậy?”
“ Còn sao nữa, Mộc lão đầu biết tớ về nước nên mời tớ qua nhà ăn cơm. Cái tên khốn kiếp họ Mộc kia lại nói tớ đến nhà hắn coi mắt. Bà đây giống bộ dáng cướp bạn trai người khác lắm sao, còn nữa, hắn bảo tớ thì ra hứng thú với loại hình trơ trẻn, tớ trông rẻ mạc như vậy sao? Nói chung tớ sắp tức chết rồi.” Trần Quyên rất uất ức nói, Mộc lão coi cô như thân nhân, biết cô về nước lập tức đón tiếp nồng hậu lại bị hiểu nhầm rằng đi coi mắt, nếu nói coi mắt với tên khốn nhị thiếu nhà họ Mộc, cô cũng không thể nào coi mắt với cành hoa có chủ đại thiếu gia nhà họ Mộc được, phi phi, phải nói cả hai anh em nhà đó, ai cô cũng không coi mắt được.
Tiêu Nhã lập tức cảm thấy đầu óc có chút choáng váng, khoé miệng cô giật giật, đuôi mắt cũng nhịn không được rung rẩy: “ Quyên, tớ chuyển nhượng quyền tiếp quản tạm thời cho cậu, hắn cậu có thể tuỳ thời xử lý, cậu thấy thế nào?” Cô cũng không ngại mở đường cho hai người này đi.
“ Được, Tiểu Nhã tớ phát hiện tớ yêu cậu nhất, được rồi cậu ngủ đi.” Trần Quyên vui vẻ vỗ bàn, cuối cùng cô cũng có cơ hội chỉnh hắn rồi, Mộc Tử Kỳ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-cung-chieu-minh-em/3176976/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.