Tiêu Nhã hôm nay một thân váy màu trắng, mái tóc vẫn như cũ búi cao lộ ra cái cổ trắng hồng, gương mặt chán nản cầm tờ báo đọc.
Mấy hôm nay mấy việc liên quan đến Trác thị cô biết cũng không ít, những vụ tai tiếng thi nhau bị đào lên, đừng nói là hình ảnh ngay cả đoạn ghi âm và video cũng không thiếu, Trác thị gần như bị ép đến đường cùng rồi.
Mà không cần nói cô cũng biết tác phẩm nghệ thuật này là do ai làm, Tiêu Nhã cười khổ, cậu ấy vẫn như vậy đối tốt với cô mười lăn năm, luôn xem cô là em gái mà bảo bọc, nhiều lúc cậu ấy sẽ kiếm cô gây chuyện nhưng khi cô bị ủy khuất thì cậu ấy chính là người giúp cô vượt qua mọi sự đau khổ...
Chỉ cần có người khi dễ cô người đó liền sống không được tốt một chút nào...
Gấp tờ báo lại Tiêu Nhã có chút bất đắc dĩ, trước kia cô từng có không cam tâm về Trác Tĩnh Phàm nhưng hiện tại cô đối với anh ta mà nói, không còn chút cảm xúc dư thừa nào, nhưng mà cô cũng không thay anh ta cầu xin Mộc Tử Kỳ, cô hiểu con người cậu ấy, chỉ cần thứ cậu ấy muốn ra tay dù là ai cầu xin thì cậu ấy cũng tuyệt không nương tay, vậy thì cứ để cậu ấy chơi chán rồi thì mọi việc sẽ ổn thôi.
“ Tiêu Nhã, đây capuchino của cậu.” Trần Quyên một bộ đồ phục vụ rộng thùng thình che đi dáng người ma quỷ, cô ấy không giống cô, cô ấy có một mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-cung-chieu-minh-em/3176942/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.