Than trên bếp nướng dường như đã muốn tắt, đồ nướng cũng đã sắp ăn hết, Lộc Hàm cũng uống một chút sâm panh, vẫn là có thể chống đỡ.
Sau đó không biết là tại sao, Tống Thanh Thủy lại nháo lên muốn uống bia, tạm thời không tính đến sao lại có sự phối hợp quỷ dị như thế, nhưng tóm lại bọn họ thật sự đều uống rồi! Bình thường pha trộn như thế rất dễ say, Lộc Hàm chỉ uống một cốc bia nhỏ mà đã cảm thấy ngà ngà, nhưng mà cũng không đến mức mất đi nhận thức.
Ngô Thế Huân vốn dĩ còn đang muốn cùng Lộc Hàm nói chuyện phiếm, giữa lúc đó lại đột nhiên bị Lâm Tranh gọi qua, đợi đến khi anh quay lại, cậu đang ngây ngốc ngồi trên xích đu giữa bãi cỏ.
Ngô Thế Huân đi qua, cẩn thận ngắm nhìn khuôn mặt Lộc Hàm, hỏi: “Em say rồi sao?”
Lộc Hàm giương mắt lên nhìn anh, vì buồn ngủ mà ngáp một cái, sau đó bàn tay che lấy miệng buông xuống xoa xoa hốc mắt, trả lời: “Có hơi say, đau đầu!”
“Vậy lên tầng đi ngủ thôi, tối nay chúng ta ở lại nhà của Thanh Sơn đi, ngày mai trực tiếp lên máy bay đi đến khu nghỉ dưỡng.”
Ngô Thế Huân ghé sát người đến, từ bên cạnh Lộc Hàm giúp cậu cầm điện thoại lên, nhìn thấy trên màn hình là giao diện của weibo, tay còn lại thì đỡ Lộc Hàm dậy, hỏi cậu: “Ngày nào cũng lướt weibo, có nhiều thứ hay lo lắm sao?”
Lộc Hàm đứng dậy cố gắng đứng vững một chút, lại liếm liếm môi vẫn còn cảm thấy vị cay. Cậu nghĩ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-co-toi-moi-nhin-thay-em/931031/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.