Bởi vì chuyện ngoài ý muốn này, Minh Chúc rõ ràng là đã mệt muốn chết, vậy mà lăn qua lăn lại vẫn không ngủ được, Lục Trác Phong ôm cô, nhè nhẹ vỗ lưng cho cô, bên tai cô nói nhỏ: “Có phải là sợ lắm không?”
Anh biết Minh Chúc vẫn còn trẻ, đối với chuyện con cái hẳn là chưa chuẩn bị xong, quan trọng nhất chính là hôn lễ vẫn con chưa được tổ chức, con gái chắc là không chịu được chuyện này.
Minh Chúc ôm lấy anh, lắc đầu, nói sự thật cho anh biết: “Em không có sợ hãi, anh cũng biết bà ngoại đã thêu áo cưới cho em rồi, em sợ đến lúc đó lại mặc không vừa sẽ làm bà khổ sở, em cũng … có chút tiếc nuối.”
Nhưng mà, cô lại không muốn uống thuốc cho lắm.
Lục Trác Phong cười nhưng trong lòng lại đắng ngắt, nói câu trêu đùa: “Ngày mai đem Thiệu Tuấn ra đánh một trận vậy.”
Minh Chúc: …
Chuyện này, cũng không thể trách Thiệu Tuấn được.
Cô ngẩng đầu, hôn lên cằm anh một cái, “Nhanh dỗ em ngủ đi.”
Lục Trác Phong cười nhẹ, đuôi lông mày cau lại, “Nếu không lại làm một lần nữa, dù sao cũng rách rồi.”
Minh Chúc lập tức nhắm mắt lại, “Em ngủ đây, ngủ ngon.”
Sau khi cô ngủ, Lục Trác Phong mặc quần áo vào, cầm lấy hộp thuốc lá đi ra khỏi phòng, đóng cửa lại, dựa bên ngoài cửa châm điếu thuốc, mấy ngày nay Minh Chúc ở đây, anh rất ít hút thuốc, lúc này lại có chút bực bội, nhịn không được nên mới hút một điếu.
Hàn Tĩnh và Thiệu Tuấn từ phòng tắm đi tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-co-toi-hieu-duoc-nhu-tinh-cua-anh-ay/1775053/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.