Minh Chúc cùng Lục Trác Phong đi vào cửa trung tâm thương mại, có đôi chút bất ngờ, cô ngẩng đầu nhìn anh, “Chỗ anh muốn dẫn em đến, là chỗ này?”
Lục Trác Phong khoác vai của cô, cúi đầu nhìn cô, “Rất kỳ lạ sao?”
Minh Chúc gật đầu, “Có một chút, em cứ tưởng anh trước giờ không hề dạo phố.”
Lục Trác Phong cười thành tiếng, ôm cô đi vào, dừng lại trước cửa hàng trang sức nào đó, cô bé bán hàng ở quầy trang sức nhiệt tình chào hỏi bọn họ: “Tiên sinh tiểu thư, hai vị cần xem gì? Dây chuyền hay là là nhẫn ạ?”
Nhịp tim Minh Chúc đập mạnh mấy giây, lập tức ngẩng đầu nhìn anh, Lục Trác Phong vuốt tóc mai của cô ra sau tai, cúi đầu nói bên tai cô: “Chọn cái em thích đi, hai ngày nữa sinh nhật em rồi, anh cũng không được nghỉ phép nữa, tặng trước vậy.”
Bởi vì sinh nhật cùng ngày với ngày dỗ của Từ Duệ, bắt đầu từ lúc 17 tuổi năm đó, Minh Chúc đã không còn tổ chức sinh nhật nữa, cô dùng cách này để tưởng niệm Từ Duệ, cho dù mọi người có khuyên như thế nào cũng không chịu mừng ngày sinh nhật của mình nữa. Đường Hinh và Vưu Hoan hằng năm đều tặng quà sinh nhật sớm một hai ngày cho cô, sau đó cùng nhau ăn cơm cắt bánh kem.
Sinh nhật mỗi năm, bà ngoại sẽ nấu cho cô một bát mì trường thọ, cứ thế trôi qua.
Những sự việc như vầy, Lục Trác Phong đều biết.
Cùi chỏ Lục Trác Phong khoác lên mặt kính của quầy hàng, ánh mắt bỗng nhiên dừng lại bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-co-toi-hieu-duoc-nhu-tinh-cua-anh-ay/1775033/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.