Nhân viên đoàn làm phim cộng thêm hai cậu binh lính lái xe, tổng cộng là mười người, hôm trước sau khi kết thúc huấn luyện dã ngoại, có một người biên kịch chịu không được vất vả, đã rời khỏi đoàn làm phim. Cho nên hiện giờ đoàn làm phim đang thiếu một người biên kịch, ảnh hưởng cũng không lớn, dù sao biên kịch chính là Minh Chúc và Đỗ Hồng vẫn đang tiếp tục, Lâm Tử Du có thể kiên trì được đến giờ, thật sự là có chút không ngờ tới.
Đường Hinh đoán có thể là cô nàng không nỡ rời xa Lục Trác Phong, hoặc là Trương Vũ Lâm?
Một đám người đi dạo trên đường, Đường Hinh và Lâm Tử Du đều mua không ít thứ, trên tay xách theo bao lớn bao nhỏ, Khương đạo và Đỗ Hồng cũng mua rất nhiều thứ, Khương đạo cười: “Mua cho người nhà một ít đặc sản.”
Chỉ có Minh Chúc hai tay trống trơn, cô không mua một thứ gì.
Giữa trưa tìm chỗ nào đó ăn trưa, cậu binh lính cố ý dẫn bọn họ đến phố ăn vặt trong trấn, chỉ hướng bảng hiệu màu đỏ, cửa tiệm có người sắp một hàng dài nói: “Tiệm này nước canh cùng mì sợi hương vị vô cùng ngon, mỗi lần được nghỉ phép tôi đều muốn đến ăn một tô, thật đấy.”
Phố ăn vặt này nằm kế bên bến xe, tương đối đông người, bọn họ chiếm hết hai cái bàn, đợi một hồi đồ ăn mới lên đầy đủ.
Minh Chúc cắn một miếng thịt viên, mùi vị rất ngon.
Đường Hinh nói: “Hai đứa mình chia một tô mì nhé?”
Minh Chúc gật đầu: “Được.”
Một tô mì sợi rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-co-toi-hieu-duoc-nhu-tinh-cua-anh-ay/1775005/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.