[Vậy tại sao không nói cho tôi biết là ngài phát hiện ra thần lực của mình có vấn đề?]
Cố Kinh Bạch ngồi trên một chiếc ghế dựa lưng cao đặt cạnh lò sưởi âm tường, đối diện với bàn trà, trên mặt khay trà chính là tượng thần bản thu nhỏ đang tỏa sáng, y đang dùng phương thức này để tỏ rõ thái độ không hài lòng của bản thân với Lục Chỉ, nếu chưa làm rõ mạch não thần kỳ của người yêu thì sẽ không thèm đụng vào hắn.
Hughes quyết định nhân cơ hội này tập hợp hết ma tộc về vùng đất đen của cậu, nghĩ biện pháp giúp họ đặc xá thành dân thường.
Lục Chỉ… lại thấy thật vui vẻ, Cố Kinh Bạch còn chịu bàn bạc với hắn. Hắn đã tưởng tượng về kết quả sau khi thần tử biết hắn thật ra không phải thần Ánh Sáng mà là thần Bóng Tối, thế này đã tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn rồi.
Cố Kinh Bạch thở dài một hơi, đưa tay ra chủ động vuốt ve tượng nhỏ như đang thổi một cơn gió ấm áp phất qua hai má Lục Chỉ: [Tất nhiên bởi vì ngài là ngài nên tôi mới thích, mới yêu đó. Chẳng cần biết ngài là ai, ngài là vị thần nào, mang bao sức mạnh, hay gia cảnh thân phận của ngài như thế nào, từ trước đến nay người tôi yêu vẫn là ngài, chỉ là ngài, cũng tương tự với cách mà ngài yêu tôi vậy.]
Cố Kinh Bạch không phải người giỏi bày tỏ tình cảm của bản thân, y vẫn luôn biết điều đó và cũng chưa bao giờ cảm thấy mình như vậy thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-co-thu-doan-moi-lay-duoc-long-nguoi/653273/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.