Làm người đừng có quá đáng
(Edit: Andy/Do not reup)
—
Trương Gia tự nhận là mình đã biết rõ mọi chuyện, cau mày suốt dọc đường, hộ tống tiểu đội Mũ Sắt vào khu an toàn Giang Tả.
Khu an toàn này rất trật tự và ngăn nắp, sắp xếp đâu vào đấy. Bất kể là dị năng giả hay người bình thường, ngoại hình và tinh thần đều không tệ, là những người nhìn thoáng qua cũng đủ thấy đang ngập tràn sinh khí, ôm ấp hy vọng vào tương lai. Khu Giang Tả có kho gạo nổi tiếng nhất toàn quốc, tận thế đã qua hai năm, nhiều khu an toàn bắt đầu rơi vào tình trạng thiếu lương thực, điều kiện của nơi này vẫn khá hơn nhiều, tuy chủng loại đơn điệu nhưng ít nhất có thể đảm bảo không ai bị chết đói.
Tận thế bắt đầu, cư dân tụ tập lại với nhau tạo thành các khu an toàn lớn, Giang Tả có thể được xếp vào 5 vị trí đứng đầu.
Tiểu đội Mũ Sắt ngồi nghỉ ngơi trong một căn phòng chờ lớn, đợi tới giờ bàn giao nhiệm vụ. Thiết Tử thăm dò hỏi Trương Gia: “Nhìn anh có vẻ không được vui lắm?”
“Con người và tang thi là điều không thể lâu bền.” Trương Gia là một kẻ cứng nhắc, tang thi là tang thi, vĩnh viễn không thể biến trở lại thành người.
Hiện tại Trương Gia đã hoàn toàn tin rằng “Cố Bạch” không hề thích Chương Thiên, nhưng nhìn vị bạn trai kia của “Cố Bạch, hắn lại càng hy vọng “Cố Bạch” và Chương Thiên có thể ở bên nhau. Vừa lúc Chương Thiên có việc cần tìm tới “Cố Bạch”, Trương Gia đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-co-thu-doan-moi-lay-duoc-long-nguoi/653214/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.